Nhưng không ngờ đến, vẫn bị tìm ra...
Nam nhân trung niên có một loại xúc động muốn khóc, nếu không phải tiểu nha đầu này là đồ đệ của Vân Lạc Phong, hắn thật muốn xông lên hung hăng bóp chết nàng!
"Phẩm chất lá trà này không tốt," Vân Lạc Phong đưa chén trà trong tay cho Lâm Nhược Bạch, "Cầm đi xuống đi."
Khóe miệng nam nhân trung niên hung hăng co quắp một cái!
"Tuyệt phẩm cất giấu của mình, nữ nhân này còn nói phẩm chất không tốt? Rốt cuộc nàng ta có hiểu thưởng thức trà hay không?
"Vâng, sư phụ."
Lâm Nhược Bạch khả ái le lưỡi một cái: "Ở Ninh gia ta chỉ tìm được loại này là tương đối khá, những loại khác càng thêm không tốt."
Xem ra Ninh gia quả thật rất nghèo, chỉ có lá trà phẩm chất như thế này, hôm nào ta đưa cho Ninh lão một chút trà ngon."
Vân Lạc Phong mạn bất kinh tâm (thờ ơ không đếm xỉa đến) nói.
Ở trên mảnh đại lục này, coi như Ninh lão là một trong số ít ngưới thật lòng đối với nàng, vì vậy, nàng sẽ không keo kiệt với lão già này.
Cho nên, chờ lần sau gặp được Ninh lão, sẽ đưa cho lão một chút linh trà.
Đối với lời nói này của Vân Lạc Phong, nam nhân trung niên chỉ cười nhạt, hắn lại không cho rằng, nha đầu Vân Lạc Phong này có thể lấy ra được lá trà tốt hơn của hắn! Hơn nữa đừng nói đến thỏa mãn được phụ thân kén chọn của mình.
Chẳng qua là, ngại vì mặt mũi, phụ thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891124/chuong-466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.