Editor: QR2 – diendanlequydon
Tiêu Ngọc Thanh còn chưa kịp phản ứng đã nhìn thấy Lâm Duyệt từ trong lòng lấy ra một quyển phù chú, ngay sau đó, đột nhiên ả đè tay Tiêu Ngọc Thanh lại, một tiếng xé rách vang lên, dùng tay hắn xé nát quyển phù chú này.
“Ngọc Thanh, đây là truyền tống phù, có thể truyền tống con đến chỗ cách xa nơi này mấy ngàn mét, là vật trân quý nhiều năm duy nhất của ta, nhớ rõ, nhất định phải báo thù cho ta!”
“Không!”
Tiêu Ngọc Thanh nôn nóng hô to một tiếng, rồi sau đó, toàn bộ thân thể của hắn lay động theo cơn gió, nhanh chóng biến mất phía trên ngọn núi.
Lâm Duyệt hành động quá nhanh, nhanh đến nỗi tất cả mọi người không có cách nào phản ứng kịp.
Rồi sau đó, ánh mắt ả dần dần chuyển hướng, nhìn về phía Tiêu Thần, khóe môi mỉm cười chua xót.
“Ta giao cho ngươi cả thanh xuân của mình, mà ngươi lại cô phụ một lòng say mê của ta.”
Mặt ả tràn ngập ưu thương, không còn kiêu căng ngạo mạn như xưa nữa.
“Cũng may ta còn có Ngọc Thanh, nó là toàn bộ hy vọng của ta, ta sẽ không để nó chết ở trong tay các ngươi.”
Nếu là Lâm Duyệt trước kia, khẳng định ả sẽ lựa chọn chính mình còn sống, để Tiêu Ngọc Thanh chết đi!
Nhưng hiện tại, trong lòng ả đã bị cừu hận chiếm đoạt.
Ả không tham sống sợ chết! Ả chỉ muốn báo thù thôi!
Bằng thiên phú của ả, cho dù rời khỏi nơi này, cũng nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891076/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.