Linh hồn ngọc bài?
Lời này của Lâm Duyệt ngược lại nhắc nhở Tiêu Lâm, ánh mắt của hắn chuyển động mấy cái, lời nói không bén nhọn như lúc đầu nữa, ngược lại ôn hòa nói: "Tiêu nhi, ban đầu Tiêu gia có chút hiểu lầm với ngươi, bây giờ ta nghĩ muốn cho ngươi tiếp tục là người Tiêu gia, ngươi có bằng lòng hay không?"
Nghe được lời vô sỉ này của Tiêu Lâm, trong miệng Ngụy Liên Thành phát ra một tiếng cười lạnh, nhưng trong lòng thì sầu lo vạn phần.
Đối với chuyện của Tiêu gia, hắn cũng biết cả.
Sau khi người Tiêu gia ra đời đều sẽ chế luyện linh hồn ngọc bài, vì để cho gia chủ Tiêu gia dễ dàng nắm trong tay cả gia tộc, nếu như ngọc bài của Vân Tiêu rơi vào trong tay Tiêu gia, chỉ sợ rằng sau này hắn chỉ có thể để cho Tiêu gia nắm mũi dẫn đi.
Đáng tiếc, một nam nhân ưu tú như vậy...
Ngụy Liên Thành lắc đầu một cái, vẻ mặt bất đắc dĩ, hôm nay chỉ có thể mong phụ thân tiểu tổ tông nhanh chóng đến đây, chỉ có hắn đến, mới có thể giúp được Vân Tiêu...
Đối mặt với lời của Tiêu Lâm, Vân Tiêu không dao động, dáng người thẳng tắp đứng trong gió nhẹ.
Khuôn mặt hắn trước sau vẫn lãnh khốc như một, tròng mắt đen bình tĩnh không chút gợn sóng.
"Tiêu nhi, chỉ cần ngươi trở về Tiêu gia, ta sẽ để ngươi thay thế vị trí của Tiêu Ngọc Thanh, để ngươi đảm nhiệm vị trí gia chủ." Nét mặt Tiêu lâm biểu lộ nụ cười hòa ái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891072/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.