Editor: QR2 – diendanlequydon
“Chát!”
Tiêu Lâm tát Tiêu Thần một cái, sắc mặt xanh mét, giận dữ hét lên: “Con quên chuyện lúc trước ta đã nói với con rồi sao?”
Che lại gương mặt sưng đỏ, trong mắt Tiêu Thần tràn đầy hận ý.
Hắn xác thật đã quên mất! Trước khi bí cảnh mở ra không thể đắc tội với tên phế vật này! Lúc trước Lăng Dao và Lâm Duyệt nói lời trào phúng cũng thôi đi nhưng hắn lại muốn ra tay đả thương người! Vạn nhất Vân Tiêu giận dữ không chịu hỗ trợ mở ra bí cảnh, Ngọc Thanh cũng không có cách nào tăng thực lực lên nữa.
Nghĩ đến đây, Tiêu Thần hít một hơi thật sâu, cố gắng ngăn chặn lửa giận đang dâng lên trong lòng, thấp giọng nói: “Con đã biết…”
Tiêu Lâm hừ lạnh một tiếng, chuyển mắt nhìn Vân Tiêu, lạnh nhạt nói: “Thời gian cũng đã đến, ngươi đi đến bên cạnh các đệ tử Tiêu gia khác, cùng nhau lấy máu, dùng máu của các ngươi mở ra bí cảnh.”
Vân Tiêu đứng yên không động đậy, mặt than trước sau như một không chút biểu tình nào.
Sắc mặt Tiêu Lâm có chút không vui: “Ngươi yên tâm, chỉ cần vài giọt máu của các ngươi là đủ rồi, sẽ không tổn thương đến thân thể của ngươi, thân là đệ tử của Tiêu gia, thực lực của ngươi phế còn chưa tính, không nghĩ tới lá gan cũng nhỏ như vậy, chỉ vài giọt máu đã dọa ngươi thành bộ dáng này rồi.”
Lâm Nhược Bạch đứng bên cạnh, nhịn không được trợn trắng mắt.
Lão nhân này từ chỗ nào nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891068/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.