Edit: Nguyệt Hoa Dạ Tuyết
Cho dù những người đó cố hết sức hạ thấp giọng nói, nhưng thính giác của Vân Lạc Phong nhạy bén đến mức nào chứ? Không ít chữ trong mấy câu đối thoại ấy đã lọt vào tai nàng...
Nàng cong lưng, nhặt một cây đũa dưới đất lên, ngay sau đó ném về phía người bị kìm hãm ở đằng sau, một tiếng vút vang lên, trong nháy mắt cây đũa đã quẹt trúng gáy của nam nhân trẻ tuổi hãm hại mẫu thân Vân Tiêu rồi lập tức cắm thẳng vào vách tường.
Vách tường vốn cứng chắc bỗng giống như bong bóng bị đâm thủng, chỉ để lại một lỗ đen, chiếc đũa kia đã cắm vào tường rất sâu.
Nam nhân trẻ tuổi trợn tròn mắt, hắn quẹt tay lên cần cổ ẩm ướt của mình, vừa nhìn xuống tay đã phát hiện cổ mình thấm đầy máu đỏ, hắn sợ tới mức hét lớn: "Máu, máu!"
Suýt chút nữa hắn đã hôn mê bất tỉnh, may mà bên cạnh có người chạy nhanh tới đỡ lấy hắn, hắn mới có thể đứng vững, nhưng bất cứ ai cũng có thể tưởng tượng được sự sợ hãi trong lòng hắn.
Suýt chút nữa thôi...
Nếu chiếc đũa ấy nghiêng qua bên cạnh một chút, nói không chừng hắn đã bị nó xuyên thẳng vào cổ, đi đời nhà ma.
“Đây là lời cảnh cáo.” Ánh mắt Vân Lạc Phong mang theo khí thế bễ nghễ thiên hạ: "Nếu ta còn nghe thấy người nào dám vũ nhục mẫu thân hắn, ta lập tức khiến máu ngươi bắn tung tóe ngay tại đây!"
Giọng nói thiếu nữ mang theo sự tùy ý, mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891038/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.