Editor: Kim Phượng
Khoé môi Lâm Nhược Bạch còn dính đường, nàng không rõ nguyên do chớp chớp mắt, nghi hoặc quay đầu nhìn đám người điên cuồng đuổi theo phía sau lưng.
“Sư phụ, bọn họ là đang truy bắt ăn trộm sao? Ở địa bàn phụ thân ta quản lí lại có ăn trộm sao?”
Sau khi lời nói của Lâm Nhược Bạch vừa dứt, một đám đại hán vạm vỡ kia đã nhanh chóng vây quanh hai người bọn họ, một người trong đó đi lên trước, hung thần ác sát nói: “Bắt hai tên ăn trộm này trở về!”
Lâm Nhược Bạch ngây thơ chớp chớp mắt, nàng chỉ vào cái mũi của mình: “Ăn trộm, các ngươi đang nói ta sao?”
“Ngoài ngươi ra còn có ai?” Đại hán vạm vỡ hừ lạnh một tiếng, “Ngươi lấy hồ lô đường của ta không có đưa tiền, không phải ăn trộm thì là cái gì?”
Lâm Nhược Bạch ủy ủy khuất khuất tránh ở sau lưng Vân Lạc Phong, nàng lẩm bẩm nói: “Ta không biết phải trả tiền……”
“Không biết phải trả tiền? Ngươi, mẹ nó có phải ngốc hay không? Đừng tưởng rằng ngươi lấy cớ này là có thể khiến ta thả cho ngươi một con ngựa! Ta thấy hai người các ngươi cũng không giống như là người nghèo đến mức mấy đồng lẻ cũng không có! Lại làm ra loại chuyện không biết xấu hổ này, nếu các ngươi không muốn đưa tiền, vậy bắt hai người các ngươi trở về làm vợ ta.”
Mắt thấy cánh tay vạm vỡ của đại hán sắp sửa dừng ở trên bả vai của mình, trên khuôn mặt đáng yêu của Lâm Nhược Bạch hiện lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1891029/chuong-371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.