Editor: QR2 – diendanlequydon
Vốn dĩ sau khi nghe đến hai chữ miễn phí này, lão gia tử rõ ràng nhẹ nhàng thở ra, nhưng những lời kế tiếp Vân Lạc Phong nói làm ông sững sờ ở tại chỗ…
“Vừa rồi cháu nói cái gì?” Lão gia tử ngơ ngác nhìn Vân Lạc Phong, lúc này ông hoài nghi lỗ tai của mình xảy ra vấn đề.
Vừa rồi cháu nói… Cái người chạy vặt kia chính là môn chủ Linh Môn?
Có phải cái kia Linh Môn mà ông biết rõ kia hay không?
Vân Lạc Phong nhìn lão gia tử đang kinh ngạc, hơi nhún vai: “Đúng như ông nghĩ.”
Giọng nói không cho là của thiếu nữ đva chạm thật mạnh vào trái tim của lão gia tử, giống như một cây gậy gõ mạnh làm cả người hắn đều thất điên bát đảo.
“Chuyện này…” Lão gia tử do dự một lúc, nói: “Môn chủ Linh Môn tới Vân gia làm việc vặt, không cho hắn tiền công hình như không tốt lắm, nếu không như vậy đi, ta cũng không phải loại người keo kiệt, nên trả tiền công thì vẫn phải trả, quản gia, ngươi ghi nhớ, mỗi tháng cấp cho tên sai vặt mới tới một đồng tiền công.”
Lão gia tử biểu tình nghiêm trang, làm quản gia đang đứng yên bên cạnh nhịn không được chửi bậy vài câu.
Một đồng tiền? Có phải tống cổ ăn mày đâu? Cũng mệt cho tướng quân đại nhân có thể nói ra loại lời nói này.
“Cháu thấy vẫn không cần đâu.” Vân Lạc Phong giật giật khóe môi, nhìn biểu tình như cắt thịt của lão nhân, tà khí cười nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1890989/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.