Editor: Kim Phượng
Con ngươi màu đen của Vân Tiêu không chớp mắt nhìn Vân Lạc Phong: “Lúc ta tới tìm nàng có nói qua một câu, cảm giác ở cạnh nàng làm ta thực thư thái, những lời này ta không lừa gạt nàng, chỉ cần đứng ở bên cạnh nàng, cả người ta đều sảng khoái.”
Từ sau khi tu luyện Thiên Linh công quyết, linh hồn của hắn thường xuyên sinh ra một loại đau đớn như bị xé rách nhưng chỉ cần đứng ở bên cạnh Vân Lạc Phong, hắn liền cảm nhận được thân thể và linh hồn của mình đều được một linh lực ấm áp vây quanh, vô cùng sảng khoái.
Vân Lạc Phong nhướng nhướng mày: “Ta không biết ta còn có loại năng lực này?”
Ngày đó, Vân Tiêu xác thật đã nói câu này, nàng lại không có để ý, nói vậy tiểu gia hoả Tiểu Mạch kia nghe hiểu ý tứ của hắn lại không có nói cho nàng.
“Vân Tiêu, đây là nguyên nhân ngươi tới Vân gia tìm ta.”
Vân Tiêu thành thật gật gật đầu: “Ngay từ đầu xác thật như thế.”
“Vậy bây giờ thì sao?”
“Bây giờ……” Hắn dừng một chút, nói, “Ta muốn chịu trách nhiệm với nàng.”
Nếu nàng không muốn chịu trách nhiệm với ta, ta đây tất nhiên sẽ chịu trách nhiệm với nàng đến cùng, cả đời này nàng cũng chạy không thoát ta dây dưa.
Giọng nói của nam nhân mang theo kiên định và chân thành tha thiết làm trái tim Vân Lạc Phong bỗng nhiên run rẩy một chút, đôi mắt đen nhánh nhìn chăm chú nam tử đứng ở trước mặt mình: “Vân Tiêu, mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1890954/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.