Editor: Hàn Ánh Nguyệt =.=
Lúc Cao Đồ đang suy nghĩ biện pháp đối phó, rốt cuộc Lâm Thiên cũng đã tiêu hao hết toàn bộ tài nguyên, nhịn không được dừng bước, thở hổn hển nhìn tiểu Tầm Kim Thử vẫn như cũ duy trì khoảng cách tầm mười thước với hắn, trên khuôn mặt già nua tràn đầy tức giận.
“Chờ đến khi ta bắt được mày, nhất định phải băm mày làm thành bánh thịt!”
Con vật nhỏ đáng chết này, chẳng qua chỉ là một con Tầm Kim Thử bình thường thôi!
Mà loại Tầm Kim Thử này là Linh Thú, thực lực cả đời cũng chỉ có thể ở Sơ Linh Giai sơ cấp, vì sao nó lại chạy nhanh như vậy?
Dĩ nhiên, Lâm Thiên hiểu biết về Tầm Kim Thử, đó là Tầm Kim Thử trong tay người khác, còn Tầm Kim Thử mà Vân Lạc Phong có được nhất định là khác biệt so với nhận thức của người bình thường, làm sao có thể bị hắn đuổi kịp được?
“Ha hả, chỉ sợ ngươi không có cơ hội thôi.”
Vân Lạc vừa gặm linh quả, vừa dùng ánh mắt giễu cợt nhìn Lâm Thiên, vẻ mặt rất thảnh thơi, cả người cũng rất thoải mái, dường như người mới vừa rồi đuổi theo sau lưng Lâm Thiên không phải là ông.
“Vân Lạc!” Lâm Thiên tức giận quay đầu, “Tại sao ngươi chạy lâu như vậy, còn đánh ta nhiều như vậy, lại không bị cái gì là sao?”
Thực lực của lão già này thấp hơn hắn, ngay cả hắn cũng không còn chút sức lực nào, vì sao lão già này còn có thể nhàn nhã vênh váo như thế?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1890950/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.