Editor: Tiều Ly Ly.
Mộ Vô Sâm nhìn mắt Vân Lạc Phong, trên môi hắn nở nụ cười trào phúng: “Linh trà? Đã nhiều năm ta có hiểu biết về trà đạo, chưa từng nghe nói qua Linh trà, nếu ngươi cho rằng không cách nào thắng được ta, trực tiếp nhận thua nói không chừng còn có thể giữ lại được thể diện, nhưng ngươi tùy tiện lấy ra một túi lá trà tới lừa gạt, đến cuối cùng người mất mặt vẫn là chính ngươi.”
Đáy mắt của Tiểu lão đầu toát ra nồng đậm khinh bỉ, chỉ bằng Mộ Vô Sâm hắn, cũng dám nói có hiểu biết về trà đạo?
Ban đầu hắn đã sớm nghe nói danh tiếng lá trà của Phong trà lâu có hương thơm mát này, không nghĩ tới thế nhưng chỉ có như vậy! Ngay cả tại trà lâu này lá trà Tuyết Sơn Bạch lại có thể thành Trấn điếm chi bảo*?
Trấn điếm chi bảo*: báu vật của khách điếm.
Mà lúc này, tiểu lão đầu nhìn về phía Vân Lạc Phong, lập tức sắc mặt thay đổi, trên khuôn mặt già nua mỉm cười giống như cúc hoa nở rộ, sáng rực đến tột cùng.
“Tiểu nha đầu, trà ta đã ngâm nước thay cháu tốt rồi, chỉ là mùi hương của trà này thật sự khiến ta không chịu nổi, có thể cho ta trước nhấm nháp một chút hay không?”
“Có thể.”
Vân Lạc Phong hơi hơi cong cong khóe môi, cười tà khí.
Ánh mắt của Tiểu lão đầu sáng lên, hắn bưng chén trà lên trước mặt, bưng đến bên miệng nhẹ nhàng mà nhấp một ngụm.
Một ngụm này đi xuống, hắn cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-cuong-the-dai-tieu-thu-an-choi-trac-tang/1890907/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.