🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Editor: Kim Phượng

"Tiểu thư, Mộ Thân đã đợi người một buổi sáng.”

Đang lúc Vân Lạc Phong đi ra khỏi thư phòng, nha hoàn Khinh Yên đi đến, vội vội vàng vàng nói.

“Để hắn chờ nửa ngày cũng không sao.” Vân Lạc Phong cười tà khí, giơ tay nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ như quả táo của Khinh Yên, sau đó đi về phía hậu viện dưới ánh mắt ai oán của nha hoàn kia, “Đi thôi, sớm giải quyết chuyện của Mộ Thân, ta còn có chuyện khác muốn đi làm.”

Hậu viện.

Mộ Thân nôn nóng đi qua đi lại, dạo tới dạo lui, đột nhiên hắn thoáng nhìn thấy thiếu nữ tuyệt đẹp đón ánh mặt trời mà đến, ánh mắt sáng rực lên một chút, chỉ thiếu quỳ lạy.

“Thần y, ngài rốt cuộc cũng tới, ta ở chỗ này đợi ngài đã lâu.”

Vân Lạc Phong liếc mắt nhìn hắn: “Chờ lâu ngươi có ý kiến sao?”

“Nào dám, ta nào dám có ý kiến!” Mộ Thân sợ tới mức cả người run run, vội vội vàng vàng nói, “Liền tính thần y ngài để ta chờ một tháng, ta cũng không dám có ý kiến với ngài! Không biết hiện tại chúng ta có thể bắt đầu chữa bệnh hay không?”

Vân Lạc Phong bước thẳng vào trong phòng, cũng không quay đầu lại nói: “Vào đi, hết hôm nay ngươi sẽ có thể giống những nam nhân bình thường khác.”

Mộ Thân ngây ngẩn cả người, ban đầu hắn cho rằng liền tính là chữa bệnh cũng mất hồi lâu, không nghĩ tới thần y ra tay chính là không giống nhau, thế nhưng chỉ cần một ngày! Nghĩ đến đây, tâm tình của hắn chợt kích động lên, vội vàng bước vào phòng.

……

Hiện giờ Y Các sớm đã khách đến đầy nhà, những quan to quý tộc trong Long Nguyên Quốc đều chen chật đại môn của Y Các, thế cho nên các hộ vệ trong Y Các vội vàng đuổi ra giữ gìn trật tự.

“Vân tướng quân, ngài lại thật sự tới nơi này! Ta nghe nói tài sản Vân gia ngài đã bị Vân Lạc Phong tiêu xài hết, ngay cả ngài cũng bị nàng ta làm tức điên rồi! Không ngờ ngài vẫn mặt dày tới Y Các này, ha ha, theo ta thấy ngài đã uổng phí sức lực rồi, ngài mua dịch Tụ Linh Dược cho Vân Lạc Phong cũng chỉ là lãng phí mà thôi!”

Trong đám người không biết là ai mắt sắc thoáng nhìn Vân Lạc, nhịn không được cười ha ha lên.

Sắc mặt Vân Lạc rất là khó coi, lại đứng bất động không rên một tiếng!

Tuy nói Vân Lạc Phong đã bảo ông từ bỏ dịch Tụ Linh Dược nhưng ông thật sự không cam lòng! Huống chi bây giờ thiên phú của cháu gái nhà mình mạnh như thế, nếu có thêm dịch Tụ Linh Dược tất nhiên là làm ít công to!

Đáng tiếc Vân Lạc Phong cũng không hề nghĩ đến Vân Lạc vẫn như cũ quyết giữ ý mình, biết vậy nói không chừng nàng đã nói ra chuyện dịch Tụ Linh Dược……

“Có mệnh lệnh của ta sẽ không có người cho Vân tướng quân vay tiền, chỉ là không biết vì sao Vân tướng quân lại tới nơi này?”

Thái tử Cao Lăng nhìn Vân Lạc, ánh mắt hơi hơi trầm xuống, đáy mắt hiện lên một tia sắc bén, hắn quay đầu nhìn về phía thiếu nữ áo vàng bên cạnh, quan tâm hỏi: “Vô Song, hôm nay sắc mặt nàng dường như không tốt lắm, phát sinh chuyện gì sao?”

“Không có việc gì.”

Mộ Vô Song lắc lắc đầu, nhẹ nhàng rũ mí mắt.

Nàng không nói cho Thái Tử điện hạ vào sáng nay, gia gia nàng là Mộ Thừa tướng vốn định lấy bạc trong ngân khố mua dịch Tụ Linh Dược cho nàng, ai biết ngân khố lại bị mất trộm! Tổn thất bốn ngàn năm trăm vạn lượng! Hơn nữa đây lại là phần lớn tài sản của phủ Thừa tướng tích luỹ nhiều năm như vậy.

Sau khi xảy ra chuyện này, sắc mặt nàng có thể tốt mới là lạ.

“Vô Song, có chuyện gì nàng hãy nói cho bổn Thái tử, bổn Thái tử sẽ vì nàng làm chủ.” Cao Lăng ôn nhu nhìn Mộ Vô Song, đáy mắt hiện lên một tia hoảng hốt.

Chỉ có nữ tử ưu tú như vậy mới có thể xứng đôi với người ưu tú như hắn! Còn phế vật Vân Lạc Phong kia không có tư cách trở thành thê tử của hắn!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.