Kể từ hôm ấy, Thư Niệm gặp cậu chàng suốt từ thứ ba đến thứ sáu hằng tuần, lần nào bắt gặp cậu cũng đang đọc quyển Sudoku.
Cô âm thầm quan sát người ta, cứ lén la lén lút nhìn nhưng tuyệt nhiên, chẳng bao giờ dám ở gần cậu.
Tim cô sẽ đập nhanh khi ngắm trộm người ta, cả khi nghĩ đến người ta cũng thế.
Cảm giác này lạ lẫm với Thư Niệm lắm, quan trọng là cô chẳng dám nói ai hay, kể cả bà nội.
Giống như đang cố gắng ém nhẹm đi thứ bí mật nho nhỏ nào đó vậy.
Cô đã bắt đầu thương thầm một cậu con trai sau lưng cả thế gian.
Thư Niệm cứ nghĩ rằng qua hết kỳ nghỉ hè ấy họ sẽ không còn gặp lại nhau nữa.
Có lẽ cậu sẽ đến nơi khác học cấp ba, cũng có thể sẽ không đến thư viện nữa.
Nhưng điều Thư Niệm chả thể nào ngờ đến, là vào ngày đầu tháng chín đến nhận lớp, cô đã gặp lại cậu trong lớp học.
Chủ nhiệm lớp là một thầy trông rất đôn hậu, thầy dạy hóa, tên Dương Kỳ Tiến.
Ngày đầu tiên nhập học chưa phải bắt đầu chương trình mà chỉ đến điểm danh, nhận sách giáo khoa, phát đồng phục rồi thời khóa biểu và, đương nhiên, phần tự giới thiệu làm quen của học sinh mỗi lớp.
Sĩ số học sinh một lớp được chia theo thành tích kỳ tuyển sinh vừa qua.
Điểm thi tuyển sinh cấp ba của Thư Niệm nằm trong top 5 cấp trường ở tỉnh cô học trước đây song đến trung học 1 Thẩm thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-dao-don-phuong/2502041/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.