Lần này thầy Dương xếp chỗ ngồi theo chiều cao như lần đầu, Thư Niệm và Tư Ngưng lại tiếp tục ngồi cùng bàn với nhau.
Đương nhiên, Tống Kỳ Thanh ngồi hàng cuối lớp.
Có điều lần này cậu chàng không ngồi gần cửa sổ mà ngồi cạnh cửa sau lớp.
Và vì thế, một tháng kế, số lần Thư Niệm ra vào lớp bằng cửa sau nhiều hẳn lên.
Thời tiết ngày càng trái gió trở trời, mọi người đã thay áo khoác đồng phục thu sang kiểu áo khoác len xám chuyên mặc với đồng phục mùa đông nhà trường phát.
Ngày nào Thư Niệm cũng chăm chỉ ôn luyện bài vở.
Tính cô vừa nhút nhát vừa hướng nội nên cũng không quen nhiều bạn, tính chung chung cũng chỉ có mỗi Tư Ngưng là bao giờ cũng dính lấy nhau như hình với bóng mà thôi.
Bước sang tháng 12, kỳ thi thứ sau nửa học kỳ đầu của trường cũng cách họ ngày càng gần hơn.
Thư Niệm vẫn y hệt trước, trong tiết thì chăm chú nghe giảng, hết tiết cũng chẳng rời khỏi bàn học phút giây nào, bao giờ cũng thấy cô lăm lăm cuốn sách trên tay.
Ắt hẳn trong mắt người khác, Thư Niệm đích thị là một cô mọt sách hướng nội chính hiệu.
Mà chỉ có mình cô hay, bản thân là đang tranh thủ đuổi theo được bước nào hay bước đấy trong từng phút từng giây.
Dẫu tự biết, rằng bản thân sẽ chẳng bao giờ đuổi kịp Tống Kỳ Thanh.
–
Vào giữa tháng, Thư Niệm đạt hạng 20 trong kỳ thi tháng thứ hai.
Đã lọt vào top 20
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-dao-don-phuong/2502030/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.