Thư Niệm bắt đầu nghỉ đông từ 18 tháng 1 năm 2017.
Nhưng cô không nghỉ ở Thẩm Thành mà khăn gói về Giang Lĩnh ở với bà.
Thư Tư Khiêm và Miêu Vũ lái xe đưa cô về, hai người họ ở quê một đêm rồi mới về thành phố.
Ngày nào dưới quê Thư Niệm cũng kê một cái bàn nhỏ trên giường đất, cô ngồi trên mặt giường đất nóng rẫy ấy làm bài tập về nhà trường giao.
Còn Đại Bạch thì vô cùng ngoan ngoãn nằm bên người cô, yên lặng “kèm cặp” cô gái vẫn luôn lúi húi làm cho xong bài tập.
Chiếc bàn ngày ngày chất đầy sách vở, bài kiểm tra của cô, chỉ có lúc ăn là sẽ được dẹp sạch sẽ để chừa chỗ cho hai bà cháu dọn thức ăn lên.
Mùa đông ở Giang Lĩnh khô lạnh, còn hay đổ tuyết.
Ngày 28 tháng 12 theo lịch âm, sáng tinh mơ Thư Niệm vừa mở mắt dậy đã nhìn thấy tuyết phủ kín cửa sổ, cây hồng trồng trong sân nhà họ cũng đã bị tuyết rơi đến độ cong vẹo xuống.
Cô mặc quần áo mùa đông rồi chạy vào sân, bà cụ đang cặm cụi cầm chổi quét tuyết chừa lối đi.
Thư Niệm chạy đến, lấy chổi từ tay bà rồi thay bà quét tuyết trên lối đi.
Ăn sáng xong, Thư Niệm không làm bài tập ngay mà mặc thêm áo len, quấn khăn quàng, đeo bao tay rồi chạy trở vào khoảng sân vẫn còn đọng tuyết từng lớp dày, bắt đầu đắp nặng người tuyết.
Thư Niệm tự chơi rất vui, cô khom lưng, lăn quả cầu tuyết sao cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-dao-don-phuong/2502026/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.