Anh ăn hết bát cháo kia, tắt đèn nằm trên giường sạch sẽ. Chẳng hiểu tại sao đôi tai bén nhạy vẫn tự động dõi theo tung tích của cô. Cô ngồi trên tàu điện ngầm, lại chuyển xe bus, sau đó xuống xe đi bộ, co ro đi qua khu chợ, vào nhà trọ không có thang máy, vất vả leo hơn mười tầng, tay run run móc chìa khóa ra, mở cửa vào nhà.
Cô rót cho mình một chén nước ấm, mở túi ni lông, bắt đầu ăn.
Trong bóng tối, anh mở mắt ra.
Lúc này mới phát hiện tiếng vang nhỏ nho đều đều không ngừng xuất hiện lúc cô ở đây là vì cô đói bụng.
Cô đói mà vẫn nấu cháo cho anh xong mới đi.
Đột nhiên anh nhận ra cô không hề lạnh lùng như vẻ bề ngoài.
Nếu như cô thật sự vô tình thì lúc nghĩ anh muốn nhảy lầu cô đã chạy mất rồi, nhưng không, cô gọi anh lại.
Mặc dù từng câu từng chữ đều có vẻ mỉa mai nhưng cô quả thật đã khiến anh xuống khỏi bờ tường. Thậm chí cô còn nấu cháo cho anh. Cháo ở trong dạ dày anh đến giờ vẫn cảm thấy ấm.
Trong bóng tối, anh nhắm mắt lại lẳng lặng lắng nghe âm thanh của cô. Cô ăn rất chậm rất chậm, giống như đồ ăn trong tay là mỹ vị hiếm có, mỗi một miếng đều không nỡ nuốt vào bụng.
Anh có thể nghe thấy âm thanh của cô từ phía bên kia thành phố, ăn cơm uống nước, rửa mặt, đánh răng, tắm gội, sau đó trên giường trùm chăn.
Có vài âm thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-da-xoa/3092614/quyen-2-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.