Trên mặt nước phản chiếu khuôn mặt. Nó hết nhìntrái lại nhìn phải, sau lưng không có ai cả, chỉ có cô đang nhóm lửa. Cô bảo nó đi múc nước để nấu canh; nó thích uống canh.
Nó lại nhìn mặt nước, gương mặt đó đối diện với nó.
Cũng lo sợ, nghi hoặc, bất an như nó.
Nó nghiêng đầu.
Hắn cũng nghiêng đầu.
Nó nhíu mày.
Hắn cũng nhíu theo.
Đó là nó. Hắn là nó. Nó hoảng sợ lùi ra phía sau, hắn cũng như vậy. Khuôn mặt hoảng sợ, vẻ mặt kinh hãi. Là nó.
Nó sững sờ nhìn chằm chằm hắn, hắn cũng sững sờ nhìn lại nó.
Là hắn.
Khuôn mặt đó có chút quen thuộc, lại hơi khác.
“Dạ Ảnh?”
Nó quay đầu nhìn cô.
“Sao vậy?” Cô tò mò hỏi.
Nó hốt hoảng lắc đầu, cầm ống trúc to như cánh tay khuấy tan khuôn mặt trong nước kia, khuấy tan hắn.
Ống trúc nhanh chóng đầy nước, nó quay đầu chạy lại chỗ cô.
Nhưng khuôn mặt đó in sâu vào trong đầu, mãi mà không biến mất.
Nó hơi lo lắng, kể cả ăn no xong vẫn chưa yên lòng.
Nó hoảng sợ, bất giác quay lại bờ suối.
Mặt nước lăn tăn phản xạ ánh sáng mặt trời, khiến nó cảm thấy hơi ấm, nhưng không tổn thương nó.
Nước suối không giống ánh sáng trên người cô, ánh sáng phản xạ lại không quá chói mắt. Nó ngồi xổm bên bờ suối, cúi đầu nhìn gương mặt có hơi mơ trong nước. Trước đây tắm nó chưa bao giờ chú ý đến bóng trong nước,cho tới hôm nay. Nó nhận ra khuôn mặt này. Rất lâu trước đây, nó từngthấy khuôn mặt này, khi đó, gương mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-da-xoa/146045/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.