Chương trước
Chương sau
Khả Khả thoải mái nằm trong lòng Augus, có cảm giác được yêu, được che chở.
Đây là lần thứ hai người con trai này nằm trên giường cô, cô không thể không cho anh vào phòng, nếu không anh ta sẽ ném đá, thật là ngang ngược.
Đôi mắt Khả Khả mơ màng nhìn Augus đang ngủ say, anh ngủ yên như vậy, thoải mái như vậy, nhìn anh cô muốn ôm anh thật chặt, hôn anh thật nhiều………….
Trời ạ! Khả Khả ngồi dậy, che mặt mình, không thể tin bản thân lại có ý nghĩ như vậy, không giống mình chút nào. Cô cũng trở thành mê trai sao?
Đột nhiên Augus nằm bên đá chăn, cả người không mặc gì phơi bày trước mặt cô.
Ô ô Khả Khả mở lớn tròng mắt, càng nhìn mặt càng đỏ, thân thể cũng càng lúc càng nóng, nhưng cô không thể dời tầm mắt.
Khả Khả định dùng hai tay chống đầu nhìn Augus không mặc gì, cô cũng không biết cấu tạo cơ thể của đàn ông sao lại kì lạ như vậy.
Nữ thì lõm nam thì lồi, hai người yêu nhau sẽ hợp lại làm một, có lúc Khả Khả thật khâm phục thiên nhiên kì diệu, tạo hóa kì ảo
Chỉ là ông trời không công bằng, nhìn Augus hoàn mỹ như vậy, cô thì bình thường, không thú vị.
Augus vừa nói muốn theo đuổi cô, đây là dạng vừa thích con gái là tỏ tình liền sao? Nhưng liệu cô có dũng cảm yêu một người, yêu một người là một chuyện rất đáng sợ, bởi vì một khi yêu rồi sẽ muốn người đó chỉ quan tâm mình, là của riêng mình, nếu không được, sẽ dấy lên ngọn lửa ghen ghét, đốt cháy cả hai, thương tích đầy mình.
Aiiiiiiiiii! Khả Khả thở dài một hơi đầy nổi phiền muộn, làm Augus đang trong mộng thức dậy.
Augus nhìn Khả Khả đang xem tiểu huynh đệ của mình mà than thở, chân mày cau lại, đưa tay ôm cổ Khả Khả, kéo cô vào lòng.
"Sao lại thở dài? Biểu hiện của anh chưa tốt sao? "
"Đâu có! Anh đừng ôm chặt như vậy, tôi sắp không thở nổi, còn nữa cái tay không được sờ lung tung." Khả Khả mắc cỡ đỏ mặt muốn thoát khỏi bàn tay của Augus, nhưng anh càng ôm cô chặt hơn.
"Khả Khả, anh muốn em trở thành người của anh, ăn của anh, dùng của anh, sau đó…” Augus nghịch ngợm hôn môi cô, " Ngủ với anh!"
"Ý anh là anh bao tôi?"
Augus suy nghĩ một chút," Cũng có thể dùng hai chữ này để thay thế, bởi vì anh sẽ trở thành người nhà của em, con mèo nhỏ, ai anh cũng chăm sóc, ý nói là yêu ai yêu cả đường đi lối về." Anh vuốt ve mái tóc dài của cô, giống như là trấn an bảo bối trong lòng.
"Đây đúng là cái vỏ to," Khả Khả bực bội, " Với lại anh là học sinh, muốn làm kẻ ngốc sớm như vậy à?"
Augus mang theo nụ cười buồn nói : " Vẫn muốn đấu với anh? Anh nghĩ là sau khi chinh phục em, anh đã dùng hết vốn rồi, cái hầm băng Khả Khả, thật đúng là nặng vốn!"
Khả Khả mở to mắt, là ai nặng vốn? Một buổi tối làm ba lần, ba ngày lại tới một lần, xem ra cô thật sự nên để tên này bao nuôi, làm tình nhân cũng không làm cô mất sức như vậy.
" Anh cho là anh nuôi tôi nổi sao? Giá của tôi cũng không phải là nhỏ." Là vô giá.
" Anh hiểu," Augus dịu dàng nói " Em đáng giá để anh bỏ ra tất cả."
Khả Khả không lên tiếng, bởi vì cô cũng suy nghĩ, cô chỉ muốn dựa vào lòng Augus, lắng nghe nhịp tim mạnh mẽ."
"Augus......"
"Hả?" Augus dịu dàng đáp lại, một tay vỗ nhè nhẹ lưng Khả Khả.
"Tôi muốn khóc." Vừa nói xong, Khả Khả liền ôm lấy Augus khóc.
Augus lẳng lặng ôm Khả Khả, để cho cô khóc thoải mái, phát tiết uất ức trong lòng cùng nỗi buồn..
" Tôi không đẹp, tại sao anh lại thích tôi?" Khả Khả ngước khuôn mặt đầy nước mắt nhìn anh. Tại sao? tại sao? tại sao?"
"Nếu như tình yêu có thể nói ra tại sao, vậy thì sẽ không có nhiều người yêu nhau như vậy, cũng sẽ không có nhiều cặp vợ chồng bất hoà như vậy! Chỉ là, chỉ cần em tin tưởng anh yêu em, chúng ta nhất định sẽ rất hạnh phúc."
"Anh nghĩ rằng chúng ta giống như cô bé lọ lem, cuối cùng là hạnh phúc?" Khả Khả lầm bầm hỏi.
"Có gì không thể?" thanh âm Augus trở nên dịu dàng, giống như trấn an một con mèo nhỏ, "Chỉ cần trong biển người mênh mông có thể tìm được người mình muốn thấy, hạnh phúc giống như một viên tú cầu hấp dẫn con cừu nhỏ lạc đường, sau đó như người điên, nửa đêm mười hai giờ không ngủ, tới cửa sổ ném cục đá chỉ vì muốn thấy người trong lòng."
"Tôi nói rồi tôi không đẹp."
"Em biết không trong mắt anh em luôn đẹp như Tây Thi?"
"Không biết." Khả Khả cố ý nói ngược với Augus, nhưng trong lòng trồi lên một chút xíu hưng phấn và vui vẻ.
"Không biết? Tốt, vậy anh sẽ chỉ em biết!"
"A! Ghét ghê!"
"Chờ một chút em sẽ thích."
Augus lật người, lần nữa dùng sức mạnh ngăn chân Khả Khả, trên khuôn mặt tuấn mỹ tràn đầy hơi nóng, anh chăm chú, ánh mắt khát vọng của anh làm cô hiểu, cô cũng không tiếp tục chống cự.
Nếu như định mệnh cô chỉ có thể quen Augus. Lúc mới bắt đầu gặp anh, cô biết mình không thể an toàn thoát ra.
Augus dùng sức ôm Khả Khả thật chặt, say mê trong cảm giác hạnh phúc, rồi lại sợ đây chỉ là mộng, anh sợ một giây tiếp theo cô sẽ biến mất trong lòng anh.
"Anh thật hạnh phúc!" Augus lầm bầm nói.
Khả Khả mỉm cười dựa vào lòng Augus, lắng nghe âm thanh của trái tim. Cô cũng vậy, hạnh phúc đến muốn khóc..
Khả Khả không nhịn được lại rơi xuống nước mắt, lệ nóng rơi vào trên tay Augus, anh nâng cằm cô lên, nhìn cô quan tâm."Anh làm đau em sao?"
Chương 8.2
Khả Khả nén lệ lắc đầu, như một người trong bóng đêm khát vọng ánh mặt trời, cô ôm anh thật chặt:"Anh phải xác định tôi chắc chắn là người anh muốn, bởi vì một khi tôi nghiêm túc thì vô cùng nghiêm túc!"
"Dĩ nhiên, em nhất định là người của anh, anh vĩnh viễn luôn bên em, em mãi mãi thuộc về anh, trong lòng anh cũng chỉ có một mình em.."
Hai người không muốn cách xa đắm chìm trong hạnh phúc ngọt ngào, trong lòng cô quyết định, có lẽ cô sẽ cố gắng dùng dũng khí để yêu anh.
Có lẽ tương lai sẽ là bi thương, cũng có thể là hạnh phúc, nhưng cô sẽ không hối hận, có lẽ trong cuộc đời này ông trời chỉ ban cho cô một cuộc tình duy nhất thôi.
Quan trọng nhất là cô phải có dũng khí đón nhận mà không phải chạy trốn. Trong lòng âm thầm thở dài, cô đã quyết định.
Cô sẽ cá cược một lần.
"Augus."
"Hả?" Augus lười biếng đáp lại.
"Anh sẽ không hối hận chứ?"
"Không bao giờ."
"Tốt, vậy chúng ta chính thức quen nhau đi!"
Augus lập tức ngồi dậy, trên khuôn mặt tuấn mỹ tràn đầy sự hưng phấn, "Thật sao?"
Khả Khả gật đầu, anh ta rõ ràng là một người đàn ông, có lúc lại như đứa trẻ, cô cũng không ghét điểm này của anh.
"Quá tuyệt vời!" mắt Augus hừng hực lửa, cô cảm thấy không được tự nhiên.
" anh nhìn gì vậy? "
"Chúng ta đã coi như là người yêu chính thức, đúng không?"
"Đúng!" Đây không phải là điều anh ta vẫn luôn yêu cầu sao?"Anh hối hận?"
"Không! Vậy...... Anh có thể danh chính ngôn thuận cùng em thân thiết?" ngay lập tức, Augus tựa như sói đói bổ nhào vào người cô.
"Đợi chút...... chúng ta vừa làm mà?"
"Đó là việc trước khi chúng ta quen nhau,là vụng trộm; bây giờ anh là bạn trai của em, đương nhiên là phải chính thức yêu nhau!" Augus không có ý tốt, giở trò với Khả Khả.
"Nào có chuyện như vậy......" Nhưng rất nhanh Khả Khả đã không thể suy nghĩ, chỉ có thể yêu kiều hổn hển dưới kĩ xảo của Augus.
Cô thật hoài nghi, những người yêu nhau một ngày phải làm ba lần, mới là quen nhau bình thường sao?
"Em xác định em và mẹ đều không có vấn đề sao?" Đây đã là lần thứ ba Khả Khả hỏi Salsa, lúc này hai người họ đang ngồi trong phòng Khả Khả.
" Chị yên tâm đi! Em đã trưởng thành, chị có thể yên tâm đi, mẹ và Yaya cứ giao cho em."
Vườn hoa cũng đã gọi người tới giúp đỡ, Augus giúp cô tìm được hai công nhân làm theo hợp đồng, đây chính là sự giúp đỡ rất lớn.
Từ khi Khả Khả đồng ý yêu, tình cảm của hai người tiến bộ nhanh chóng, nghe nói cha Augus khó chịu, ngày mai muốn cô và Augus về Mỹ một chuyến.
Vốn là Khả Khả không muốn đi, bởi vì việc này cực kỳ giống đi gặp cha mẹ chồng tương lai, cô rất ngại; lại nói hai người mới bước tới quan hệ thân thiết chưa được bao lâu, không biết tương lai sẽ thế nào.
Trong lúc Khả Khả ngẩn người, một đôi tay nhỏ bé đưa tới cầm tay cô. Khả Khả ngẩng đầu nhìn Salsa, "Thế nào?"
"Chị, mặc dù em rất thích anh Augus, nhưng em yêu chị hơn, cho nên anh ấy bị chị cướp đi, tuy em không không cam lòng, nhưng chị chắc chắn xác định chị thích anh ấy, hơn nữa hai người rất nghiêm túc, hai người phải cố gắng sống thật hạnh phúc, nếu không, em sẽ không tha thứ cả hai!"
Khả Khả nhìn em gái lớn của mình, trong lòng kinh ngạc, không ngờ cô bé đã lớn, cũng hiểu chuyện rồi. Cô đưa tay nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của Salsa, trong mắt tràn đầy tình cảm, "Salsa, em có trách chị không?"
"Trách cái gì?"
"Trách chị đoạt đi......"
"anh Augus là một người đàn ông tinh mắt, biết chị em còn đẹp hơn những người con gái khác, còn thông minh tốt bụng."
"Chị đâu tốt như vậy?"
"Đúng vậy! So với em còn thiếu chút nữa à!"
Khả Khả đang cảm thấy cảm động, lập tức liền bị dội một thùng nước lạnh.
Salsa ôm chặt lấy cô, "Chị, từ khi cha qua đời chị không chút than phiền chống cái nhà này, mặc dù em và Yaya thường không nghe lời chị, còn lười biếng, nhưng chị vẫn tốt với chúng em như vậy, chị cũng chỉ mới hai mươi tuổi thôi, chị phải gánh nặng trách nhiệm hơn các cô gái cùng tuổi, như vậy đối với chị không công bằng! Cho nên, chị, chị hãy lấy một người đàn ông thật lòng yêu chị, đừng lo lắng cho chúng em nữa."
"Nhưng mà......"
"Yên tâm, em và Yaya rất kiên cường, cho nên chị phải đối xử với bản thân tốt hơn một chút, yên tâm cùng anh Augus đi Mỹ, giải trí thật tốt!" Salsa mỉm cười nhìn Khả Khả.
Khả Khả thở dài, "Thật ra chị không muốn xa mọi người, nước Mỹ chị không muốn đi, chị phải dùng thân phận gì đi đây?"
"Dùng thân phận bạn gái! Để cho cha mẹ anh ấy nhìn chị, chỉ có chị mới là công chúa duy nhất trong lòng con trai họ."
Khả Khả nhìn khuôn mặt đáng yêu của Salsa, trong lòng đột nhiên đối với cô bé càng thêm yêu thương, "Salsa, em đã trưởng thành, như vậy chị yên tâm rồi."
"Dĩ nhiên! Cho nên tất cả giao cho em đi!"
"Không cần lo lắng, chị sẽ trở lại mau thôi."
Chiều hôm đó, hai chị em nói chuyện rất nhiều, tình cảm cũng tiến thêm một bước.
Hôm sau, Khả Khả liền cùng Augus bay sang Mĩ gặp cha mẹ của anh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.