Lời ngon tiếng ngọt của anh lúc nào cũng chân tình thiết tha với tôi nhưng tôi không có tự tin được anh yêu như vậy……………
“Chị ơi, Chị ơi!”
“Khả Khả, Khả Khả.”
“Thật là ồn ào!” Khả Khả giật mình mở mắt, kế tiếp bật dậy” Augus?”
Người đâu? Khả Khả vội vã nhảy xuống giường, trước khi hai cô em vọt vào cũng đã mặc xong quần áo.
“Sao vậy, đói bụng à. Chị sẽ nấu bữa sáng ngay……….”
“Không phải. Chị, chị mau ra đây.” Khuôn mặt Salsa hưng phấn kéo Khả Khả ra ngoài.
“Chuyện gì vậy?”
“Chị, có rất nhiều người tới!” Yaya cũng nắm tay Khả Khả la to.
Thật là nhiều người? Lòng của Khả Khả rơi vào vực sâu. Không phải đến đòi nợ chứ? Cô không có tiền để trả………………
Mặc kệ! Binh đến tướng chặn, nước tràn lấy đất ngăn. Khả Khả dùng hết dũng khí, dũng cảm nghênh đón, có thể xảy ra xung đột.
Vậy mà khi vừa bước đến vườn, liền thấy mẹ Băng đang đứng, chỉ huy một đám người trông rất bận rộn.
“Thưa bà, phân bón này để ở đâu?”
“Này….. Tôi cũng không rõ,A! Khả Khả, con mau đến đây, phân bón để ở đâu?” mẹ Băng thấy khuôn mặt Khả Khả ngờ nghệch, vội vàng chạy lại kéo tay cô.
“Mẹ, chuyện gì vậy?” Khả Khả mở to mắt nhìn mẹ.
“mẹ cũng không biết.” Mẹ Băng lắc đầu.
Khả Khả nhìn Salsa và Yaya.
“bọn em cũng không biết.” hai người cùng trả lời.
“Cái gì cũng không biết, vậy hai em vui cái gì?” Khả Khả sắp bị ba người phụ nữ này làm cho choáng váng.
“Em thức dậy rồi à?” một giọng nam lười biếng đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-cong-tu-ngang-nguoc/1510874/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.