Hôm nay bà làm món cháo tôm, tôm lột vỏ sạch trắng nõn nấu thành cháo ăn rất thơm ngon.
“Nếu Cô Cả thích thì tối nay tôi làm món tôm nướng nhé, vừa hay cháu trai tôi vừa tặng vài cân tôm càng xanh tươi lắm.” Dì Trương lập tức vui tươi hớn hở nói, nói đến nấu ăn chính là sở trường của bà.
Cố Mông lập tức mỉm cười với dì Trương, nói “Cảm ơn dì Trương!”
Nhìn dáng vẻ cô thế này này, biểu cảm lạnh lùng của cha Cố liền hòa hoãn vài phần. Thấy thế, tâm trạng căng thẳng của những người khác cũng được thả lỏng đôi chút.
Cơm nước xong, Cố Mông về phòng mình. Bức rèm trong phòng hơi lay động, Tần Vi Vi ôm quỷ đồng ngồi góc khuất sau đó, cả người thất hồn lạc phách cả khuôn mặt đầy vẻ u sầu.
Chị ôm con ngồi như vậy cả một đêm, đôi tay vẫn luôn ôm chặt lấy nó giống như ôm bảo bối của mình, sợ là chỉ cần lỏng tay là nó lập tức biến mất.
Cố Mông duỗi tay tóm mấy lọn tóc của mình buộc lại gọn gàng. Tóc của cô đã mượt hơn nhiều so với lúc mới tình nhưng vẫn khô như rơm vàng.
Buộc tóc xong, cô liền lấy ra danh thiếp mà người đàn ông tên Phùng Dịch đã đưa, nói “Để tôi gọi cho người tên Thạch Chính kia, anh ta rất rõ tình huống của nhà chị đấy.”
Đây chính là cách để cô lấy được công đức, mà công đức lại liên quan đến sức khỏe của mình, bởi vậy tinh thần của cô tăng gấp trăm lần.
Nghe vậy, ánh mắt Tần Vi Vi giật giật,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-con-ngan-toi/865787/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.