Vì bị phim truyền hình tiêm nhiễm nên cô biết con số này khổng lồ đến cỡ nào. Không thấy trên TV người ta vì mấy trăm triệu mà tranh nhau đến chết đi sống lại, vậy mà một mình cô lại có nhiều như thế.
Sau khi tiêu hóa hết những con số này, Cố Mông liền có chút hưng phấn, cô nói “Vậy là con có thể mua thật nhiều gà nướng rồi!”
Cha Cố “……”
Tức khắc, ông có chút dở khóc dở cười, trong lòng thầm kêu đúng là cái đồ trẻ con.
Xoa xoa đầu Cố Mông, trong mắt cha Cố tràn đầy sự từ ái, lại mang theo vài phần bi thương, ông nói “Con có 15% cổ phần ở Tề thị, còn có 20% cổ phần ở Hoành Nghiệp. Từ khi con 10 tuổi, mỗi năm tiền lãi đều gửi vào thẻ, mười năm tích cóp không có bằng đấy mới là lạ ấy."
Dù là Tề thị hay là tập đoàn Hoành Nghiệp của Cố gia thì chúng đều là công ty lớn nổi tiếng lừng lẫy ở thành phố S, mà Cố Mông đều có không ít cổ phần ở hai nhà, mỗi năm tiền hoa hồng thu được đều không nhỏ. Số cổ phần này chính là tài sản mẹ ruột chuyển cho Cố Mông trước khi bà ấy qua đời.
Đột nhiên phất nhanh như thế, Cố Mông vui vẻ cũng chẳng được mấy hồi, ngoài ăn uống ra cô chẳng có hứng thú với việc gì, nói cách khác chính là không có việc gì cần tiêu tiền.
Cầm một gói snack khoai đi đến bên cửa sổ, Cố Mông nhìn thoáng qua bên ngoài, quả nhiên thấy bà lão đang ngồi ở cửa ngách. Sau đó cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-con-ngan-toi/865778/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.