Lâm Thiên Vũ mệt mỏi bước vào phòng nghỉ, gương mặt vẫn còn chút căng thẳng sau ca phẫu thuật kéo dài. Anh tháo găng tay, khẩu trang và nhanh chóng rửa sạch đôi tay của mình trước khi thay bộ đồ phẫu thuật bằng chiếc áo sơ mi trắng quen thuộc.
Cánh cửa phòng nghỉ chỉ khép hờ, ánh sáng nhạt len lỏi vào không gian yên tĩnh. Lâm Thiên Vũ đứng quay mặt vào tường, chậm rãi cởi bỏ Áo, để lộ tấm lưng trần rắn chắc.Dọc theo sống lưng, một hình xăm con rắn màu xanh uốn lượn nổi bật, tạo nên nét bí ẩn và đầy sức mạnh.
Hình xăm ấy như ẩn chứa câu chuyện của riêng nó, một dấu ấn mà Thiên Vũ hiếm khi để lộ ra cho người khác thấy. Nhưng lúc này, trong khoảnh khắc ngắn ngủi của riêng mình, nó hiện lên rõ ràng , sắc bén.
Cánh cửa phòng bất chợt bị đẩy mạnh, khiến không khí yên tĩnh bị phá vỡ. Lâm Thiên Vũ khựng lại trong khoảnh khắc, vội vàng kéo áo lên và cài lại cúc, ánh mắt ánh lên vẻ giận dữ. Anh quay người lại, giọng lạnh lùng pha chút gắt gỏng:
"Đây là phòng nghỉ của tôi."
Người bước vào không hề tỏ ra lúng túng. Ngô Hạ Vân đứng tựa vào khung cửa, vắt chéo chân và mỉm cười, đôi mắt lấp lánh ánh tinh nghịch pha chút kiêu ngạo. Giọng cô vang lên lanh lảnh, đầy khiêu khích:
" Vậy anh cũng phải xem người đến là ai mới được. "
Ngô Hạ Vân, tiểu thư nhà họ Ngô không phải là một cái tên xa lạ. Ba cô ta chính là giám đốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-co-xuyen-sach-chuyen-tinh-khong-theo-kich-ban/3734224/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.