Vương Kỳ Nam nằm bên cạnh, đôi mắt lạnh lùng nhìn về phía Thiên Di đang ngủ say, gối ôm đặt giữa hai người như một bức tường vô hình. Ban đầu, anh cứ nghĩ rằng việc cố tình buông thả sẽ khiến cô sợ hãi và lùi bước. Nhưng không ngờ, Phạm Thiên Di lại tỏ ra vô cùng bình thản, thậm chí còn có chút hứng thú với những hành động của anh.
Giờ đây, cô đã yên vị trên giường, hơi thở đều đặn, khuôn mặt thanh tú toát lên vẻ bình yên. Còn anh thì cứ nằm đó, mắt nhìn trần nhà, càng nghĩ lại càng giận. Cả ngày hôm nay, từ buổi lễ đầy căng thẳng cho đến việc chăm sóc cô khi cô ngất xỉu, Kỳ Nam cảm thấy mình đã chịu quá nhiều thiệt thòi.
Cô gái này không hề giống như anh tưởng. Cô không khóc lóc, không yếu đuối như anh đã nghĩ. Ngược lại, cô còn khiến anh cảm thấy mình đang bị lấn lướt. Anh vốn đã tính trước là sẽ giữ khoảng cách, nhưng giờ lại thấy mình đang bị cuốn vào cái sự hồn nhiên khó đoán của cô.
"Người ta nói cô hiền lành, ngoan ngoãn." Kỳ Nam lẩm bẩm trong đầu, mắt lơ đãng nhìn Thiên Di đang ngủ say, "Vậy mà có vẻ không phải thế."
Đột nhiên, Thiên Di khẽ trở mình, đôi môi cong lên một nụ cười ngọt ngào trong giấc ngủ. Kỳ Nam nhìn thấy cảnh tượng đó, bất giác cau mày. Cô gái này dám ngủ ngon lành trong khi anh thì đang cảm thấy không thoải mái? Sự bất bình trong lòng anh lại dâng lên. Anh vốn đã quyết định không để cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-co-xuyen-sach-chuyen-tinh-khong-theo-kich-ban/3712870/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.