Bảy giờ tối, đêm đầu tiên của buổi dạ tiệc chính thức bắt đầu.
Nhạc Nhiên Kỳ sớm đã có mặt ở sảnh tiệc của du thuyền, đã trót lọt làm quen được với những tiểu thư nhà giàu khác, thành công trà trộn vào cuộc trò chuyện của bọn họ để tránh bị nghi ngờ. Tất nhiên, đến dự tiệc sinh nhật của con trai bang chủ Hắc bang, mười người thì có đến chín người muốn lọt vào mắt xanh của anh ta rồi.
Người ta thường đồn đại ở nước H này có ba người đàn ông mà chỉ cần ngồi yên trong vòng tay của họ, bầu trời bên ngoài dù bão táp cũng không chạm đến được mình. Một là “thái tử” của Mặc gia, Mặc Từ Khuynh. Hai là “thái tử” của Hắc bang, Hắc Nhược Vương. Cuối cùng là “vị vua” của Đàm Long bang, Đàm Tử Kỳ.
Nhạc Nhiên Kỳ chậm rãi lắng nghe câu chuyện tình yêu mơ mộng của những tiểu thư này mà chỉ biết cười trừ. Cái gì mà người đàn ông một tay che trời? Nếu bản thân không có thực lực mà ở bên cạnh họ, sớm muộn gì cũng bị bom rơi đạn lạc cho hưởng dương sớm thôi.
Nhắc đến ba người đàn ông đó mới nhớ, suy xét lại, hình như Nhạc Nhiên Kỳ cô dù không muốn cũng đã (sẽ) dính dáng đến cả ba rồi. Trời ạ, Nhạc Nhiên Kỳ cảm thán trong lòng vì phước lớn mạng lớn mà ông bà để lại cho mình. “Cơ hội” dính líu đến các vị này, không biết là phước hay họa đây.
Bùm. Bùm. Bùm.
Những chùm pháo giấy bất ngờ được bắn lên, cả sảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-co-lua-dao/2943427/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.