Nhạc Nhiên Kỳ và Cô Tịch nói thêm mấy câu, sau đó cô liền vẫy tay tạm biệt đối phương để đi làm nhiệm vụ tiếp theo.
Cô rời khỏi phòng tập, khi đi ngang Đông Diệt còn thẳng thừng bình phẩm: “Đông ca, anh đúng là cần học hỏi nhiều.”
“Học chuyện gì?”
“Kinh nghiệm của bang chủ ấy.” - Nói xong, Nhạc Nhiên Kỳ hào hứng rời đi.
Đông Diệt đờ ra mặt. Con nhóc này thì hay rồi, đã trở thành “nhân vật đặc biệt” nên dù anh có bị cô chọc đến tức chết cũng không dám phạt nữa.
Nhưng mà, hình như Đông Diệt nghe loại giọng điệu này ở đâu rồi? Đúng là gần mực thì đen, gần Đàm Tử Kỳ thì không sáng nổi.
—----------
Hai ngày sau, ngày Mặc Từ Khuynh mời Nhạc Nhiên Kỳ đến nhà họ Mặc. Vốn dĩ cũng chẳng có việc gì trọng đại, nhưng đối với Mặc Từ Khuynh thì không như vậy. Cách đây mấy hôm, anh ta một mực muốn xin cô đáp lễ những chuyện anh đã giúp cô trước đây bằng việc về nhà và giả vờ làm bạn gái của anh.
Còn nói cái gì mà “nếu bà nội biết anh đến giờ vẫn chưa có bạn gái, nhất định sẽ đánh chết anh!”. Tất nhiên, Mặc Từ Khuynh cũng rất biết cách ép buộc người khác. Dùng ân nghĩa ra để nói chuyện, tất nhiên Nhạc Nhiên Kỳ không thể nào phản bác rồi. Nhưng Nhạc Nhiên Kỳ cũng đã sớm vạch ra ranh giới, đây sẽ là lần cuối cùng cô trả nợ cho anh, vì sau chuyện này cô thật sự không mong hai người còn vướng bận gì nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-co-lua-dao/2943389/chuong-34.html