Trường Ninh không thể tin được vào tai mình. Chẳng trách, phụ thân lúc nào cũng ghẻ lạnh cô, coi cô như kẻ thù mà đối đãi.
“Liệu cô có sẵn sàng tâm lí để chịu thêm cú sốc nữa không đây?” Hắc Ám lười nhác ở một bên nói.
Trường Ninh bình tĩnh lại, tự trấn an bản thân rồi tiếp “Ngươi cứ nói đi!”
“Năm xưa, Hoàng đế đã nhìn trúng cô, nhưng lão ta biết cô có tư tình với tên Nguyên Lang, vì vậy mà đã cho người bắt cóc, dùng thuốc khiến hắn ta mất trí nhớ. Lão Hoàng đế cũng đã liên kết với phụ thân của cô, lừa gạt để cho cô vào cung vì biết nếu Nguyên Lang còn sống chắc chắn cô sẽ không đồng ý.” Hắc Ám là người rất lười nói, nhưng đã nhận lời công tử thì phải kể hết mọi việc cho Trường Ninh biết chân tướng.
Bên phía Trường Ninh, đôi mắt nàng ta giờ này đã ướt lệ, không thể tin được sự thật.
“Cô hận không?”
Trường Ninh cúi mặt xuống, không thấy rõ biểu cảm nói “Ta HẬN!”
“Vậy cô tính làm gì tiếp theo đây? Ngồi ở đây chờ chết sao? Muốn báo thù không?”
“Ta muốn!” Trường Ninh hét lớn, nàng ta chưa từng lộ ra biểu cảm đáng sợ như vậy, nhưng hôm nay, nàng ta muốn đòi lại hết những gì mà Hoàng đế và Trường Lam đã gây ra cho nàng ta.
“Vậy thì, như cô mong muốn!”
Đêm xuống, một nơi hoang vắng thanh tịnh, ánh trăng rọi xuống mặt hồ làm sáng cả một vùng. Gió man mác thổi đem theo hương hoa [Dã Quỳ] dịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-chu-tranh-xa-ta-ra/2651362/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.