Thiên Cương Cung…
Dạ Sát cùng Dạ Mị sau khi hoàn thành nhiệm vụ trở về đã đi thẳng tới chỗ của Đế Vô Trần.
“Dạ Sát đại ca!” Một giọng nói yểu điệu vang lên từ sau lưng họ, là một cô nương mĩ lệ thoát tục rảo bước tới gần, khuôn mặt mang theo nhợt nhạt ý cười, cả người toát ra được thanh nhã quý phái khí chất.
Dạ Sát hơi gập người đáp lại “Thẩm Nguyệt tiểu thư!”
Liễu Thẩm Nguyệt mỉm cười nhìn bọn họ “Hai người tính tới phủ của Đế ca ca sao?”
Dạ Sát cùng Dạ Mị nhìn nhau, không thốt lên lời, quả thật là bọn họ cần tìm thiếu chủ nhưng… Thấy hai người không nói gì, Liễu Thẩm Nguyệt bày ra bộ dạng vui vẻ nói “Nếu hai người ý định tới thì không bằng chúng ta cùng đi, dù sao ta cũng có chuyện cần nói với Đế ca ca.”
Nhưng ngay lập tức Dạ Mị đã gạt đi ý định của Liễu Thẩm Nguyệt nói “Thẩm Nguyệt tiểu thư, chúng tôi tìm thiếu chủ là có việc quan trọng, nên tốt nhất là không nên đi chung hảo!”
Liễu Thẩm Nguyệt đạm đạm cười “Vậy cũng được!”
Sau khi bọn họ rời đi không hề biết phía sau Liễu Thẩm Nguyệt liền lộ ra vẻ mặt nộ khí, đôi tay đã nắm chặt lấy vạt áo.
Thiếu chủ phủ… Đế Vô Trần đang đau đầu vì một đống giấy tờ. Nếu không phải lão già bỏ đi du ngoạn thì hắn đâu phải dành thời gian cho đống phiền phức này.
“Cốc cốc” tiếng gõ cửa vang lên “Thiếu chủ”
“Vào đi!”
Dạ Mị bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-chu-tranh-xa-ta-ra/2651330/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.