Hừ, một đám nhóc nhát gan! Bạch Thiển khinh thường những loại tiểu nhân như vậy. Đáng lý ra nàng cũng không tính ra tay đâu, bởi dù sao cũng chẳng phải chuyện của nàng. Nhưng không hiểu sao cuối cùng nàng vẫn là quá yếu đuối.
Nếu như Tam ca ở đây chắc sẽ rất thất vọng.
Từ nhỏ, Bạch Thiển đã được dạy rằng không nên quá quản chuyện của người khác, vì như vậy sẽ mang tới tai họa cho bản thân. Nhất là khi thân phận của nàng lại vô cùng đặc biệt, chỉ cần sơ sẩy cũng đủ khiến bị bại lộ.
Nhưng có lẽ do không ở ngoài đấu đá nhiều nên bản tính của nàng vẫn là rất lương thiện.
Nàng nhìn lướt về phía Cơ Tiểu Minh, ánh mắt nàng chậm rãi đánh giá hắn, bộ dáng rụt rè, lo sợ như vậy chắc thằng bé phải chịu kinh hãi lắm.
Không còn chuyện gì nữa, Bạch Thiển tính quay người rời đi nhưng lại chộp được bàn tay nắm lấy góc áo nàng. Cơ Tiểu Minh dù sợ hãi, nhưng vẫn cố nắm chặt lấy. Hắn ngước mắt nhìn lên phía nàng, lắp bắp nói "Cảm...cảm ơn...tỷ tỷ".
Cái gì vậy? Mau buông ra đi! Người khác nhìn thấy lại nghĩ ta làm gì nhóc thì phiền phức!
"Không có gì đâu!" Nàng lãnh băng khuôn mặt đơn giản hạ mắt xuống hắn. Ta cũng chỉ tiện thể cứu nhóc thôi, đừng trương bộ mặt đó!
"Tỷ tỷ, tỷ là tiên nữ sao?"
Bạch Thiển???
Tên nhóc này đang nghĩ cái quỷ quái gì vậy?
Cơ Tiểu Minh chậm rãi nói "Mẫu thân ta nói nếu như ta gặp nguy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-chu-tranh-xa-ta-ra/2651321/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.