Nhưng lúc này, một cổ khí oanh tạc trong đầu Bạch Dạ khiến nàng trở nên đau đớn. Từng kí ức hỗn loạn xuất hiện trước mắt nàng trừu trừu giống như những con kiến đang dần gặm nhắm não nàng.
Bạch Dạ dần dần trượt xuống khỏi bờ vai của Đế Vô Trần, nàng ngồi huỵch xuống đất, cơn đau này khiến nàng vô pháp chịu đựng được. Nước mắt nàng cứ thế mà rơi xuống.
"A!"
Đế Vô Trần đột nhiên duỗi tay ôm lấy rơi lệ đầy mặt, cơ hồ hỏng mất nữ hài, tê thanh nói "Nàng sao vậy? Nàng nghe ta nói không?" Bạch Dạ lúc này đã không chịu được nữa, liền đẩy ra Đế Vô Trần rồi một mình rời đi.
"Khônggg!" Cao lớn thân hình bị đẩy ra, đỏ đậm hai tròng mắt gắt gao nhìn chằm chằm thân ảnh nữ hài đang dần rời khỏi nơi này, nghẹn ngào thanh âm tuyệt vọng, cũng mang theo không màng tất cả điên cuồng.
Hắn cơ hồ đang không hiểu chuyện gì, đột nhiên Bạch Dạ ôm lấy đầu mình, hét lên đau đớn, cơ hồ nàng rất bi thương. Nhưng không nghĩ tới nàng lại rời bỏ đi như vậy. Đế Vô Trần rất sợ hãi, hắn tính vươn tay ra nắm lấy tay nàng nhưng không kịp nữa, từ lúc nào thân ảnh nàng đã biến mất trước mắt hắn.
Đế Vô Trần tức giận, hắn tựa như sắp hỏng mất rồi. Đến cả tên nàng ta còn chưa được biết, vậy tại sao nàng lại rời bỏ ta chứ?!
Nhưng hắn dường như thấy một thứ gì đó, nó giống như một chiếc ngọc bội. Hắn chậm rãi nhặt lên đồ vật, bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-chu-tranh-xa-ta-ra/2651316/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.