Nhìn thấy Thiên Vũ rơi lệ như vậy, A Nguyệt không thể không đi an ủi muội ấy, thật sự A Nguyệt cũng rất đồng tình về điều này. Trước kia bọn họ vốn có cuộc sống hạnh phúc, được cả phụ hoàng lẫn mẫu hậu đều yêu thương. Căn bản là không phải lo nghĩ gì. Nhất là Thiên Vũ, tính tình muội ấy hiền hòa, rất được phụ hoàng yêu thích, thường xuyên dẫn Thiên Vũ ra ngoài dạo chơi. Chính vì thế muội ấy có chút không quen khi phụ hoàng trở nên xa cách như vậy.
Bạch Thiển nhìn hai tỷ muội A Nguyệt, có chút đồng cảm với hoàn cảnh của bọn họ. Trước đây nàng cũng đã từng có được tình yêu thương của phụ mẫu và các ca ca. Nhưng chỉ trong một ngày, mọi thứ đều tan biến.
Sau khi khóc xong một trận, Thiên Vũ đã được nha hoàn dìu vào phòng. Chỉ còn lại A Nguyệt cùng nàng.
"Xin lỗi muội vì đã để muội chứng kiến cảnh như vậy!"
Bạch Thiển nhẹ nhàng lắc đầu "Không sao" sau đó ánh mắt trấn an A Nguyệt "Muội cũng biết hiện giờ gia đình tỷ đang rất phức tạp, có thể hoàng đế cũng có nỗi khổ riêng. Nhưng hai người vẫn yêu thương nhau như vậy, là mừng rồi."
A Nguyệt biết Bạch Thiển muốn an ủi nàng, cũng chỉ nâng lên khóe miệng "Phải, ta cùng Thiên Vũ từ nhỏ đã như vậy. Ngày con bé ra đời, ta rất mong chờ về điều đó. Cũng có rất nhiều người lời ra tiếng vào nói sau này con bé sẽ cướp đi sự sủng ái của ta. Và lúc đó, ta cũng có đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-chu-tranh-xa-ta-ra/2651285/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.