Bạch Dạ đột nhiên phì cười "Hahaha, không nghĩ tới Quỷ chủ đại danh đỉnh đỉnh là có một mặt thích giỡn như vậy đấy." sau đó xoay lưng vừa tiêu sái bước đi vừa vẫy vẫy bàn tay "Mong rằng sau này còn gặp lại."
Đợi đến khi thân ảnh Bạch Dạ khuất xa dần, Đế Vô Trần mới nhẹ nhàng mỉm cười "Sẽ rất nhanh thôi, Tiểu Dạ nhi!"
____
Thượng Quan gia, đại sảnh....
Hôm nay Thượng Quan gia có vẻ náo nhiệt hơn bình thường, những người ở xung quanh đấy cũng nhìn thấy, một đoàn xe ngựa tiến vào trong phủ đệ. Nhìn lên ta có thể đoán được kia hình biểu tượng là của Lam gia.
Bên trong phòng, Thượng Quan Uyển Nhi đang là một thân xuyên váy áo xinh đẹp diễm lệ, mái tóc đen thả dài, óng mượt như làn suối. Nàng ngồi trước chỉ gương soi, nhìn vào chính mình hiện lên một mạt u buồn. Hôm nay Thượng Quan Uyển Nhi thập phần xinh đẹp, bình thường nàng không trang điểm đã là dịu dàng hiền hậu, nay lại càng thêm nghiêng nước nghiêng thành.
Nhưng nàng lại chẳng thấy vui vẻ gì cho kham. Nàng chẳng khác nào một con rối xinh đẹp, tùy ý để cho người đời tô vẽ, quyết định số phận. Nàng không được làm trái ý, thậm chí còn không được rơi nước mắt, nếu không sẽ trôi đi những thứ diễm lệ trên gương mặt nàng.
"Tiểu thư!" Tiểu Thúy thanh âm đột ngột vang lên ở ngoài cửa "Em vào được không?"
"Vào đi!"
Tiểu Thúy mở cánh cửa, bước dần vào bên trong căn phòng. Ánh mắt không tự chủ được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-chu-tranh-xa-ta-ra/2650118/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.