Quỷ Vực rất lớn, chính là người ở đây lại không nhiều, cung cấp vạn người chỗ ở căn bản không thành vấn đề.
Đi đến Quỷ Vực thư phòng trước, Bạch Dạ ngửa đầu nhìn xung quanh yên lặng gian phòng, không có lấy một thủ vệ gác, thập phần yên tĩnh, nàng căn bản không biết lí do vì sao lại như vậy. Chẳng lẽ bọn họ không lo có người đột nhập vào nơi này sao?
Dạ Sát lúc này bỗng lên tiếng "Thiếu chủ rất ghét ồn ào, dù không có người canh gác nhưng ngài ấy luôn luôn đề cao cảnh giác với mọi thứ xung quanh."
Tiếng cốc cốc "Thiếu chủ, Hắc Dạ công tử tới!"
Bên trong truyền đến âm thanh "Vào đi!"
Lúc này, cửa phòng môn được mở ra, trong mắt nàng hiện lên là một thân ảnh cao lớn, xuyên trên mình lam y sẫm màu, mái tóc đen nhánh buộc tùy ý. Đã rất nhiều lần Bạch Dạ tiếp xúc với người này, nhưng mỗi lần chạm mặt là nàng lại không nhịn được cảm thán. Không biết vì lí do gì nhưng trên người hắn luôn tỏa ra một cảm giác an tâm và dễ chịu. Giống như nàng có thể trút bỏ mọi gánh nặng trên vai, yên ổn sống một cuộc đời bình thường vậy.
"Ngươi tới rồi!" Đế Vô Trần mỉm cười nhẹ nhàng, trong đôi mắt có thể nhìn thấy ngập tràn toàn là hình bóng nàng.
Dạ Sát hơi hơi ngơ ra, thật sự hắn bị chịu kinh hãi đủ rồi. Thiếu chủ! Ngài thật sự quên phu nhân rồi sao! (khóc không ra tiếng)
Nhưng hắn đâu dám nói ra lời đó, chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-chu-tranh-xa-ta-ra/2650101/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.