Quỷ y cùng Bạch Trạch khó hiểu hỏi, giọng mang theo hơi hướng tức giận "Ngươi là ai?"
Đột nhiên có một nam tử lạ mặt xông vào phòng Bạch Dạ, đương nhiên phản ứng như vậy cũng là chuyện bình thường.
Ngơ ngác cùng khó hiểu khiến Bạch Trạch trong phút chốc muốn đuổi Đế Vô Trần ra ngoài nhưng lại bị Bạch Mặc ngăn lại rồi kéo ra.
Bạch Chân đưa đến cho Quỷ y chiếc hộp gỗ, giọng hơi ngập ngừng chứa đựng lo lắng nói "Xin sư phụ hãy cứu lấy muội muội!"
"Nhất định!"
Giờ đây trong căn phòng trống trải chỉ còn lại Đế Vô Trần và Bạch Dạ, hắn chậm rãi tiến tới gần, bàn tay nhẹ nhàng chạm vào gương mặt nhợt nhạt của nàng giống như sợ lực đạo quá mạnh sẽ tổn thương nàng vậy.
Tâm tình hắn lúc này không biết nên nói sao.
Sốc?
Sợ hãi?
Đau lòng?
Người con gái đã từng như đóa hoa nở kiêu sa, thân hình nhỏ nhắn nhưng rất mạnh mẽ, mang hơi thoáng nét buồn thương hiện giờ đang nằm thoi thóp không biết sống chết.
Nàng nhắm nghiền con mắt lại, không thể mở được, giọt lệ chảy dài, miệng không ngừng run rẩy cùng cơ thể đang chống chọi với cơn đau.
Chưa bao giờ hắn thèm muốn được nhìn đôi mắt nàng đến như thế, đôi [đồng tử huyết] tựa đến từ địa ngục tu la, cảm giác như có thể nhìn thấu tâm can của con người.
Hắn muốn ôm chặt lấy nàng, thay thế nàng chịu cơn dày vò đó.
Hắn phát hiện ra, từ trước tới giờ hắn chưa từng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-chu-tranh-xa-ta-ra/2650023/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.