Nàng khóc!
Thượng Quan Uyển Nhi trở nên ngơ ngác, dáng vẻ khi khóc của ngươi, thì ra là như thế này sao?
Hai bàn tay của cô ấy đưa lên, dịu dàng chạm vào hai má của Bạch Dạ rồi nở một nụ cười buồn "Đừng khóc! Ta vẫn thích dáng vẻ lúc ngươi cười hơn."
Cô ấy nhìn Bạch Dạ, dường như trái tim cũng như co thắt lại, lấy hai ngón tay lau đi những giọt lệ đang rơi lã chã trên gương mặt nàng.
"Ta không hận ngươi! Trước giờ...chưa từng hận!" cô ấy cố nén lại dòng cảm xúc đang dâng trào, nói "Ta chỉ là hận chính mình, hận con tim không đủ mạnh mẽ để nói lời cay đắng với ngươi. Ta đã luôn muốn hỏi rằng: rốt cuộc, ngươi có từng dành tình cảm cho ta không?"
Bạch Dạ đứng yên bất động, không biết nói gì. Nhưng có lẽ, trong lòng nàng cũng đã có câu trả lời. Nàng ôm lấy Thượng Quan Uyển Nhi, nhẹ nhàng nói "Xin lỗi!"
Thượng Quan Uyển Nhi đỏ con mắt, bi thương hỏi "Vậy...trước giờ ngươi đối với ta...đều là giả dối hết sao?"
Nàng thật mạnh lắc đầu "Không phải! Muội khác với bọn họ. Ta đối với muội, tất cả đều là thật. Nhưng lại không thể đem lại hạnh phúc cho muội như một nam nhân thực sự, ta xin lỗi!"
Thì ra! Không phải là ta yêu đơn phương!
Mặc dù không phải tình cảm nam nữ, nhưng trong lòng người ấy, ta là khác biệt!
Nước mắt Thượng Quan Uyển Nhi như muốn trút hết bỏ tâm sự, từng hạt từng hạt trong như pha lê rơi xuống đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-chu-tranh-xa-ta-ra/2650001/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.