Lục Thịnh và Hứa Tĩnh Lâm nấu cơm xong, mọi người cùng nhau quây quần bên nhau.
Minh Chính Trí uống một ngụm canh, kinh ngạc nhìn Lục Thịnh: “Tay nghề không tồi đâu, cái này là ở nước ngoài học được hả?”
Lục Thịnh: “Không ạ, cái này là do sau khi ở bên Tiểu Kiều nên đã học ạ.”
Minh Chính Trí: “Đúng là không tệ đâu.”
Ông nhìn thoáng qua con gái mình, Minh Tiểu Kiều chỉ cười, không nói gì nữa.
Hứa Tĩnh Lâm nhìn cô một cái, đứa nhỏ Lục Thịnh này đúng là.
Dù sao thì bà và Lục Thịnh cũng là người một nhà, bà biết thừa đứa nhỏ này tính cách ra sao.
Mà bây giờ đứa nhỏ nhà mình lại vì Minh Tiểu Kiều mà xắn tay áo xuống bếp.
Minh Tiểu Kiều lại rất vô tư, cảm thấy vấn đề này không sao cả.
Cơm nước xong xuôi, Lục Thịnh và Minh Tiểu Kiều cùng Minh Hoài Văn nhanh chóng tạm biệt đi về.
Minh Chính Trí nói: “Tiểu Văn, con không ở nhà sao?”
Minh Tiểu Kiều đã dọn ra ngoài ở từ sớm, mà trước nay Minh Hoài Văn luôn ở nhà, vả lại trong ý thức của ông Minh Tiểu Kiều là một người độc lập, còn Minh Hoài Văn vẫn là con nít.
Minh Hoài Văn lắc đầu: “Không đâu ạ, con ở chỗ chị rất tốt.”
Minh Chính Trí cảm thấy áy náy, trong lòng Minh Tiểu Kiều cũng không dễ chịu gì.
Nhưng cô cũng không thể để như thế này được.
Bây giờ nếu như Minh Hoài Văn chuyển vào đây ở, nhìn Minh Chính Trí và Hứa Tĩnh Lâm cùng Minh Cảnh Hoằng một nhà ba người đầm ấm, cậu nhóc nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-cau-chia-tay/956872/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.