Lục Thịnh nghĩ rằng Minh Tiểu Kiều sẽ cần nhiều thời gian tiêu hóa chuyện này, nhưng không bao lâu sau, cô đã ngẩng đầu lên, ngoại trừ đôi mắt hơi sưng đỏ, khuôn mặt cô vẫn mang vẻ bình tĩnh.
Cô không những không làm cho Lục Thịnh cảm thấy thả lỏng, mà ngược lại, còn lo lắng hơn: “Tiểu Kiều…”
Anh muốn nói, nếu cô cảm thấy khổ sở, vậy thì hãy khóc đi
Nếu em không vui, anh sẽ không vui cùng em.
Nhưng đối diện với vẻ mặt bình thản của cô, anh lại không nói ra nổi.
Anh biết rõ cô đang tỏ ra kiên cường, bởi vì biết nên không thể cái gì cũng nói ra được.
Cô không muốn để người khác nhìn thấy bộ dạng yếu đuối của mình, anh sẽ làm như không thấy.
Tuy rằng, điều này khiến anh cảm thấy thật khó chịu.
Hiển nhiên, trong lòng cô, anh và người khác là một, anh cũng không thể làm cô dỡ bỏ ngụy trang của mình.
Minh Tiểu Kiều không biết trong lòng Lục Thịnh đang rối bời, cô đứng dậy, cảm ơn anh.
Lục Thịnh bị động, nhỏ giọng nói: “Anh làm gì mà em phải cảm ơn? Hơn nữa, em không cần nói cảm ơn với anh.”
Điều đó đã biến anh thành người ngoài.
Thoạt nhìn, Minh Tiểu Kiều rất bình tĩnh, nhưng cô vẫn bị hoảng hốt bởi những lời Tống Thành vừa nói, căn bản cô không để ý tới Lục Thịnh, cứ thế đi ra ngoài.
Lục Thịnh yên lặng đi phía sau cô.
Đến hầm đỗ xe, anh ngăn cô lại: “Anh đưa em về.”
Nhìn bộ dạng hiện tại của cô, anh không dám để cô lái xe một mình, nhỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-cau-chia-tay/956858/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.