Hơn nửa đêm, Minh Tiểu Kiều đang định đi ngủ, thì biết tin Lục Thịnh đang tới.
“Mở cửa.” Tin nhắn chỉ vỏn vẹn hai chữ.
Cô hừ một tiếng, tiện tay buông điện thoại xuống, xoay người nằm vào trong chăn, chuẩn bị ngủ.
Nhưng tiếng gõ cửa lại tiếp tục vang lên.
Không nghĩ rằng tay sát gái đang gõ cửa phòng mình, cô chỉ có thể miễn cưỡng đứng dậy mở cửa.
Lục Thịnh lập tức đi vào, giống y như kẻ trộm.
Trong bóng tối, Minh Tiểu Kiều nhân lúc anh không nhìn thấy, liếc mắt xem thường anh một cái.
Lục Thịnh đưa hai tay ôm cô, trầm giọng nói: “Tiểu Kiều, anh rất nhớ em.”
Minh Tiểu Kiều đưa tay vỗ nhẹ sau lưng anh, tỏ ý cô đã biết.
Không nghe thấy giọng nói của cô, Lục Thịnh không mấy vui vẻ, định trả thù cô một miếng, cúi xuống cổ cô lưu dấu hôn lên đó: “Anh làm gì vậy? Để lại dấu vết thì làm sao?”
Nửa đêm nửa hôm anh như tên ăn trộm bước vào phòng đã khiến người khác không nghĩ đến, lại còn làm ra loại chuyện này.
Lục Thịnh cũng chỉ muốn lưu lại dấu, nghĩ bụng: “Đâu có sao, ai dám nói lung tung.”
Hiện tại anh theo sát Minh Tiểu Kiều, trên cơ bản là cô tham gia vào bộ phim nào, thì anh liền vui vẻ đầu tư vào.
Nếu không hôm nay anh đã không lấy thân phận nhà đầu tư để tới, thân phận này rất quang minh chính đại.
Minh Tiểu Kiều không vui: “Không được lưu lại dấu vết, còn phải đi diễn nữa.”
Cô đẩy Lục Thịnh ra, cố gắng quay trở lại giường nằm ngủ.
Lục Thịnh mặt dày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-cau-chia-tay/956847/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.