Chương trước
Chương sau
Minh Tiểu Kiều là thần tượng, thời điểm mới ra mắt cô không nổi tiếng lắm, hơn nữa bộ phim cô đóng mới phát sóng, kỹ thuật diễn xuất bị nghi ngờ, tuy rằng vớt vát được hình tượng nhưng cũng bị ảnh hưởng không ít.
Mà cô không giống Tạ Tân Giác, anh ta mới ba mươi hai tuổi đã được đạo diễn nhìn trúng, diễn một vở kịch, liền nổi tiếng. Đáng nói là anh ta tuy số đỏ, nhưng cũng không vì thế mà kiêu ngạo, mà lại thành thành thật thật diễn xuất, gần như không có tai tiếng xấu, kỹ thuật diễn xuất cứ thế được nâng cao.
Anh ta năm nay hai mươi ba tuổi, thành công trở thành một diễn viên nổi tiếng, dù trong nước hay ngoài nước đều có danh tiếng nhất định.
Có thể nói, hiện tại tiểu thịt tươi có rất nhiều, có nhan sắc và tài năng, anh ta là một dòng nước trong hiếm có, vì vậy lại càng khó tìm.
Minh Tiểu Kiều có không ít fans, so với fans của Tạ Tân Giác thì không tính là gì, huống chi nam nghệ sĩ còn có nhiều fans hâm mộ hơn nữ nghệ sĩ.
Tóm lại, Lý Giai Dao mang nguyên nhân công bố ra ngoài, khiến Minh Tiểu Kiều đã lâu không xuất hiện liền rơi vào tay giặc, mọi người lại càng nghiêng về một bên.
“ Ha ha, có người không nhận thức được mình có mấy cân mấy lạng, ánh sáng đom đóm hay ánh sáng mặt trời cũng không biết, không biết xấu hổ lại còn cùng Hạ Nguyệt vai sánh vai, đúng là não tàn.”
“ Kiêu ngạo đến mức độ không biết chính mình họ gì, thật là, tự hiểu lấy mình một chút cũng không có.”
“ Tôi chỉ là người qua đường, nhưng mặc kệ mà nói, Tạ Tân Giác so với Minh Tiểu kiều còn cao hơn một level! Là người mới mà cũng kiêu ngạo như vậy?”
“ Còn muốn tranh đãi ngộ với Tạ Tân Giác, đến xách giày cho anh ấy cô ta cũng không xứng.”
——————–
Tống Ngôn nhìn thấy mà tức điên lên, muốn bộ phận xã hội cải thiện tin tức một chút, nhưng bộ phận xã hội của công ty nói rằng cấp trên không cho nhúng tay vào chuyện này.
Tống Ngôn biết được, ngẩn người.
Sao lại thành như vậy?
Hứa tổng không phải là anh họ của Minh Tiểu Kiều sao?
Anh ta sao lại có thể đào hố chính em họ mình?
Hứa Nghiệp Châu làm như vậy, cũng chính là do ý tứ của cô mình và của ông cụ Minh.
Thời gian gia hạn hợp đồng của nhóm không đến  hai tháng nữa, Minh Tiểu Kiều được an bài liên hôn, tất nhiên là sẽ không ở trong giới giải trí nữa, Hứa Nghiệp Châu sẽ không vì điều này mà đối đầu với ông cụ Minh.
Diệu Tinh và Minh Tiểu Kiều không có khả năng ký tiếp hợp đồng, điểm này Lý Giai Dao nói không sai.
Mà Lý Giai Dao bên kia nhìn thái độ của Hứa Nghiệp Châu trầm mặc lại ung dung, cô ta lại càng ra sức làm quá.
Cô ta bị Minh Tiểu Kiều áp chế lâu lắm rồi, trước kia ở cùng một nhóm nhạc, Minh Tiểu Kiều luôn may mắn hơn mọi người, sau lưng thì có đầy tài nguyên.
Trong vòng giải trí này, có rất nhiều quy tắc ngầm, mà Minh Tiểu Kiều chưa bao giờ để ý tới.
Cô không cần đi dự tiệc, không cần phải cùng đạo diễn ăn vài bữa cơm là có được tài nguyên, cô cũng không cần đi lấy lòng mọi người, cuộc sống tiêu sái tự tại.
Lý Giai Dao thừa nhận ghen ghét với cô.
Cô ta mơ hồ biết bối cảnh của Minh Tiểu Kiều, cụ thể lớn mạnh thế nào thì không biết. Gần đây cô ta mới lên giường với Hứa Ngiệp Châu, mà thời điểm này Hứa Nghiệp Châu cũng đang sủng cô ta cho nên cô ta mới dám kiêu ngạo đi chèn ép Minh Tiểu Kiều.
Thậm chí khi nói những lời này, cô ta đã chuẩn bị tinh thần bị Hứa Ngiệp Châu trách phạt.
Nhưng mà Hứa Nghiệp Châu hiển nhiên đã từ bỏ Minh Tiều Kiều.
Cô ta vô cùng vui mừng, bảo người đại diện của mình ra sức chèn ép truyền thông.
Chỉ trong một thời gian ngắn, các loại tin tức Minh Tiểu Kiều bắt nạt người khác bùng nổ như măng mọc sau mưa.
Trong một đêm, Minh Tiểu Kiều trở thành con người kiêu căng, không biết phép tắc trong mắt công chúng.
Tống Ngôn không chịu được, lại tiếp tục gọi điện thoại cho Minh Tiểu Kiều.
Khi đó Minh Tiểu Kiều đang nằm dưới ô uống nước trái cây, nhận được điện thoại của Tống Ngôn khiến cô hơi ngạc nhiên.
“Alo, anh Tống, tìm em có chuyện gì thế ạ?”
Cô bị đóng băng băng hoạt động, Tống Ngôn còn tìm cô làm gì cơ chứ?
“Minh Tiểu Kiều.” Tống Ngôn gấp gáp nói: “Em bị bôi đen! Boss Hứa cũng không quản, rốt cuộc làm sao vậy?”
Minh Tiểu Kiều sững sờ: “Em còn không biết có chuyện gì xảy ra, em đang đi nghỉ ở nước ngoài.”
“Em còn có tâm trạng đi chơi?” Tống Ngôn bị chọc giận đến điên rồi: “Quên đi, chính bản thân em còn không để ý, anh lo lắng gì chứ! Tóm lại tự em xem chuyện gì xảy ra đi, sau đó nói với boss Hứa vài câu, rốt cuộc em chọc giận gì anh họ của em vậy? Cái kiểu ông chủ tự tay chèn ép nghệ sĩ công ty mình cũng thật hiếm thấy.”
Không phải chưa từng có chuyện như vậy phát sinh, nhưng bình thường đều là nghệ sĩ bỏ mặc sự bồi dưỡng của công ty, muốn kết thúc hợp đồng hoặc là đi ăn máng khác, ông chủ không vừa mắt mới làm như vậy.
Tống Ngôn không tin Minh Tiểu Kiều không ký tiếp hợp đồng, bày đặt công ty anh họ mình không đợi, lại chạy tới một công ty xa lạ???
Rốt cuộc là có bao nhiêu khúc mắc cơ chứ, phải biết rằng trong vòng giải trí này, quan trọng là người trong cuộc.
Hiện tại tình huống lại xảy ra dưới chiều hướng anh ta không thể tin được, nếu không phải Minh Tiểu Kiều không nên rời đi, vậy tại sao Hứa Nghiệp Châu lại chèn ép cô tới vậy?
Hay là trong nhà bọn họ có chuyện nên ảnh hưởng tới công việc?
Minh Tiểu Kiều cảm ơn anh ta, bình tĩnh cúp điện thoại.
Lục Thịnh, Mạc Khải Hưng và Quan Bình Hiên đang lướt sóng, trên bờ chỉ có mình cô.
Cô mở Weibo, thấy vô số bình luận.
Vội vàng xem qua, cô hít sâu một hơi, tắt điện thoại.
Ông cụ Minh thật sự không để cho cô có đường sống, ngay cả đường lui cũng không chừa cho cô.
Trong lòng cô nặng chịch, tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Rốt cuộc Lục Thịnh giải quyết tên Thẩm Trọng kia kiểu gì vậy?
Sao ông cụ Minh vẫn cố chấp khiến cô ra khỏi giới giải trí sau đó làm đám cưới cơ chứ?
Cô bình tĩnh uống nước trái cây, trong lòng tính toán làm sao mới có thể trở mình?
Tin tức kia căn bản là bịa đặt, tính tình Minh Tiểu Kiều không kiêu căng ngạo mạn, tuy rằng có những lúc khó ở nhưng ngày thường cô đối với ai cũng là bộ dạng cười tủm tỉm, tôn trọng người khác, lại rất thân thiện.
Ba cô Minh Chính Trí, tuy rằng ở nhà là một con người mềm yếu vô năng, nhưng không thể không nói ông có tấm lòng son, xưa nay trước mặt người ngoài đối nhân xử thế rất đúng mực.
Tình cảm của Minh Tiểu Kiều đối với ba khá phức tạp, dù sao ba cũng nuôi cô lớn khôn, giơ tay nhấc chân đi theo, không tự giác cũng học hỏi không ít.
Tuy rằng cô vẫn như cũ, rất phản nghịch.
Cho nên những cái gọi là ” nhân viên công tác để lộ ra ….”, ” nghệ sĩ abc xyz tỏ vẻ….” đều là nói vớ vẩn, bịa đặt, đương nhiên không phải sự thật.
Những tin tức này, muốn phản bác lại cũng được nhưng hiện tại cô không có quan hệ, không có ai dùng quan hệ giải quyết giúp cô cả.
Hơn nữa, Diệu Tinh cũng được coi là công ty giải trí lớn, Hứa Nghiệp Châu nếu thật sự muốn bôi đen cô, thì cô không đấu lại được.
Cô ở bên này suy nghĩ không ngừng nghỉ, không biết rằng tại nhà họ Minh xảy ra một trận cãi cọ lớn.
Minh Chính Trí sau khi hoàn thành bức tranh, có thói quen lên mạng tìm kiếm tin tức của con gái.
Từ sau khi Minh Tiểu kiều dọn ra ngoài ở, ông đã có thói quen như vậy.
Thực sự mà nói, ông cảm thấy luyến tiếc con gái mình, nhưng cũng biết chim non lớn lên phải rời tổ, đây là điều ông muốn ngăn cản cũng không ngăn cản được.
Ông thật sự là con người cảm tính, tính cách Minh Tiểu Kiều tương đối lạnh lùng, sẽ không gọi điện thoại cho ông mỗi ngày, nên ông đã có thói quen tìm kiếm tin tức của cô trên mạng.
Mấy ngày nay Minh Tiểu Kiều đang nghỉ ngơi cho nên không có mấy tin tức, Minh Chính Trí cũng không thường xuyên xem tin tức của cô. Thói quen này không thể nói bỏ là bỏ được, ông lơ đãng đánh tên Minh Tiểu Kiều ở khung tìm kiếm.
Nhưng mà lúc này đây, mấy ngày trước vô cùng bình thản, bỗng nhiên nhảy ra một đống tin tức làm ông mở to hai mắt.
Lúc sau, trong phòng truyền ra một tiếng vang lớn.
Minh Chính Trí thực sự tức giận, con gái ông mà ông còn không hiểu sao? Rõ ràng đứa nhỏ rất dịu dàng lễ phép, thế nhưng lại bị bịa đặt thành như vậy?
Vốn dĩ lúc này Minh Chính Trí còn nghĩ tên oắt con Hứa Nghiệp Châu kia lần này làm ăn thật vớ vẩn, không xử lý mấy tin tức lá cải này, ông còn muốn nói chuyện một lần với anh ta. Ngay lúc ấy ông thấy được tin tức ông chủ Diệu Tinh không bày tỏ thái độ với tin tức của Minh Tiểu Kiều.
Cái này càng khiến ông tức giận, tức giận tới mức khó hiểu.
Hứa Nghiệp Châu là cháu của Hứa Tĩnh Lâm. Lúc trước Minh Tiểu Kiều chạy tới Diệu Tinh làm thực tập sinh, kỳ thật ngay từ đầu ông đã không muốn, nhưng về sau lại muốn dặn dò Hứa Nghiệp Châu để ý tới em họ một chút, lúc này mới đồng ý.
Bây giờ ý tứ của Hứa Nghiệp Châu là gì đây?
Lúc này Hứa Tĩnh Lâm bưng trà vào, cười nói: “Vừa lên cũng thấy ông đi ra, vẽ tranh cũng mệt mỏi lắm, lại đây uống chén trà đi.”
Minh Chính Trí nhìn khuôn mặt tươi cười của bà ta thì lại càng bực mình, nhưng ông rất ít khi cãi nhau với người khác, chỉ để điện thoại lên bàn, ý bảo bà ta tự mình tới xem. Bà ta tiến tới xem, cũng hỏi: “Đứa nhỏ Nghiệp Châu này đang làm cái gì vậy?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.