1 giờ sáng, cả khu phố đã chìm vào giấc ngủ say.
Ngay khi vừa mới bước vào khu dân cư, Hề Gia đã cảm nhận ở đây có gì đó không ổn.
Khu dân cư này mới được xây dựng các đây vài năm và nằm trong khu đô thị phát triển của Tô Châu, cạnh hồ Cảnh Độc. Đứng trên tầng bảy, bạn có thể nhìn thấy những con đường ở cao băng qua hồ và hồ Cảnh Độc từ đằng xa. Đây cũng là một tòa nhà của khu trường học. Nếu không phải nhà cũ của Hề Gia bị phá dỡ, được một khoản bồi thường, cậu căn bản cũng không mua nổi nơi này.
Vì ở đây gần khu công nghiệp Sáng Tạo nên nhiều cư dân ở đây là lập trình viên. Lập trình viên lương cao nhưng hầu như phải làm rất khuya, đừng nói là rạng sáng 1 giờ, ngay cả 3 giờ sáng cũng có những lập trình viên mới đi làm về, cho nên tuyệt đối không thể nào yên tĩnh như vậy, một ánh đèn, một âm thanh đều không có.
Lông mày của Hề Gia khẽ nhíu lại, mà bên cạnh cậu Bùi Ngọc đang vẽ bùa chú trên không. Lá bùa hắn vẽ nhạt hơn rất nhiều mà Diệp Kính Chi vẽ trên cửa Hề Gia, sau khi hoàn thành nét cuối cùng thì bỗng nhiên khu dân cư tràn ngập ánh sáng vàng.
"Đi!"
Ngay sau đó, con ngươi của Hề Gia co rút lại, kinh ngạc nhìn thấy một luồng khí đen bao trùm toàn bộ khu dân cư.
Bùi Ngọc cũng không nghĩ sẽ thấy trước mắt một cảnh tượng như vậy. Khu dân cư này có hai dãy nhà, diện tích cực kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-biet-ta-da-trai-qua-nhung-gi/168899/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.