Sau khi Tử Anh được Tần Thủy Hoàng kéo vào đại điện, cánh cổng lớn bằng đồng cũng từ từ khép lại.
Mọi người trong giới Huyền học vẫn cầm chắc pháp bảo trong tay không dám thả lỏng, mãi cho đến khi đại điện nguy nga hùng vĩ kia biến mất trong không trung thì bọn họ mới thả lỏng. Ngay lập tức, bốn phía bắt đầu nhốn nháo, Bùi Ngọc cũng buông vũ khí xuống, thở hổn hển nói: "Đây là biện pháp giải quyết sao? Tần Tam Thế trở về lăng Thủy Hoàng, lăng Thủy Hoàng lại chôn xuống đất, phía dưới chắc không còn chuyện của chúng ta nữa rồi phải không?"
"Thứ vừa rồi... có thật là Tần Thủy Hoàng không?"
"Ôi đệt! Tần Thủy Hoàng còn sống! Còn sống kìa!"
"Lão phu thấy không yên tâm, lỡ như Tần Thủy Hoàng kia ra khỏi đại điện, muốn diệt giới Huyền học thì phải làm sao?"
Vừa dứt lời, cánh đồng mênh mông rơi vào yên tĩnh.
Bùi Ngọc nhỏ giọng nói: "Tần Thủy Hoàng kia còn chưa ra khỏi cửa cung điện mà đã kinh khủng đến mức bị sét đánh. Nếu như y ra thật... thì biết làm gì đây, chờ chết à."
Hề Gia suy ngẫm kỹ càng về những lời Bùi Ngọc nói, cảm thấy nó rất có lý. Ít nhất sau khi Bùi Ngọc nói xong, tất cả giới Huyền học đều im lặng trầm mặc một lúc, cũng nháo nhào tán thành.
Kỳ Sơn đạo nhân: "Đằng nào cũng chết, thôi kệ nó đi. Thôi thôi, chuyện ở lăng Tần Thủy Hoàng cuối cùng cũng giải quyết xong, lão phu có thể về ngủ một giấc rồi tắm nước nóng không?"
"Bần tăng ngứa tay quá, có vị đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-biet-ta-da-trai-qua-nhung-gi/1670778/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.