Chương trước
Chương sau
Sáng sớm, phía trên sương xám.
Klein cụ thể hóa giấy bút, cân nhắc viết một câu bói:
[Sử dụng máy thu phát vô tuyến có nguy hiểm.]
Cẩn thận kiểm tra lại hai lần, hắn mới gỡ con lắc đeo trên cổ tay trái xuống, bắt đầu bói toán.
Trong quá trình này, hắn vừa nâng cao cảnh giác, vừa hơi sợ hãi, hệt như đứa trẻ con vừa bịt lỗ tai vừa đốt pháo——nếu kết quả thực sự liên quan tới Chúa Sáng Thế Chân Thực hoặc Ma Nữ Nguyên Sơ, trong lúc xem bói hắn sẽ gặp phải nguy hiểm. Đổi lại là người khác, chắc chỉ là thay cách khi rơi vào một trong hai trường hợp: mất khống chế hoặc tử vong. Song Klein lại có màn sương xám ngăn cách nên sẽ không thê thảm tới vậy. Mọi điều xảy ra phía trên sương xám rõ ràng đều tốt hơn nhiều so với tìm đường chết ở thế giới hiện thực. Điều hắn lo lắng là cứ lặp đi lặp lại nhiều lần, hắn sẽ bị các Tà Thần khóa chặt vị trí, tự thân đến thăm mình.
Hắn nhanh chóng tiến vào trạng thái suy tưởng, mặc niệm câu bói toán.
Sau bảy lần liên tiếp, hắn không cần mở to mắt cũng biết được kết quả. Vì hắn vẫn còn đang ngồi yên ổn tại chỗ, không chịu đựng cơn đau khốn cùng nào.
Đến khi nhìn về phía chiếc mặt dây chuyền bằng đá Topaz, hắn mới phát hiện ra nó đang xoay ngược chiều kim đồng hồ.
Phù… Klein khẽ thở phào, lập tức trở về thế giới hiện thực, bận rộn chuẩn bị nghi thức, lấy máy thu phát vô tuyến từ mảnh không gian thần bí phía trên sương xám xuống.
Chờ khoảng nửa giờ, cuối cùng hắn cũng nghe thấy âm thanh “tạch tạch tạch” của máy thu phát vô tuyến. Theo đó là một tờ giấy trắng hư ảo được phun ra, phía trên in hàng chữ bằng ngôn ngữ Loen:
[Tôi đây ạ.
Chủ Nhân vĩ đại, là ngài đó sao?]
Sao mình cứ có cảm tưởng nó đang nhìn ngó dáo dác thế nhờ… Klein bỗng nhớ tới một cái meme ở đời trước, chính là hình con lạc đà Alpaca tỏ vẻ dễ thương đang ngóng cổ ra trước thăm dò.
Hắn tiến lên hai bước, thận trọng “Ừ” một tiếng.
Lạch cạch, lạch cạch, lập tức càng nhiều giấy trắng huyền ảo phun thêm:
[Người hầu trung thành và khiêm tốn của ngài, Arrodes nguyện cống hiến hết sức lực vì ngài.]
Klein cố đè cảm giác mất tự nhiên xuống đáy lòng, mở miệng hỏi:
“Arrodes, ngươi hãy cho ta biết, Roy Kim của Học phái Sinh Mệnh đang ở đâu?”
Căn cứ vào miêu tả của “Dược Sĩ” béo, hắn biết tổ chức bọn họ được phát triển dựa trên hình thức truyền thừa qua thầy trò, cũng suy đoán họ nắm giữ hai đường tắt phi phàm ‘Quái Vật’ và ‘Dược Sĩ’. Điều này ăn khớp với đặc điểm của Học phái Sinh Mệnh.
Cùng lúc, Klein dùng phương thức “dựa vào người không bằng dựa vào mình” để chuẩn bị sẵn ảnh chụp của Roy Kim.
Âm thanh tạch tạch lại tăng lên một chút, gương ma Arrodes dùng máy thu phát vô tuyến vẽ ra một bức tranh chân dung, chính là Roy Kim đeo kính mắt và sở hữu mái tóc chải ngược về sau gọn gàng.
[Là người này ạ?] Một dòng chữ tiếng Loen theo sát phía sau.
Klein gật nhẹ:
“Ừ.”
Gương ma Arrodes khiến tiếng lạch tạch của máy thu phát vô tuyến trở nên nhẹ hơn hẳn:
[Chủ Nhân vĩ đại, người mà ngài muốn tìm đang bị giam trong Dinh Thống đốc ở Thành Khảng Khái ạ.]
Bị giam trong Dinh Thống đốc? Klein nhíu mày, không sỗ sàng hỏi thêm mà nói bằng giọng cực kỳ tự tin, vô cùng thản nhiên:
“Tốt, dựa theo nguyên tắc của ngươi, đến lượt ngươi đặt câu hỏi.”
Tạch tạch tạch, Arrodes dùng máy thu phát vô tuyến vẽ ra một hình mặt cười đơn giản và một hàng chữ:
[Tôi đã hỏi, ngài cũng đã trả lời rồi ạ.]
Lúc nào? Klein thoạt sững sờ, chợt nhìn nội dung trang giấy trắng kỳ ảo kia, thấy một dòng: [Là người này ạ?]
Vậy cũng được á? Thế cũng tính á? Giờ khắc này, Klein đã triệt để thấu suốt, rốt cuộc gương ma Arrodes này đã linh hoạt thế nào đối với quy tắc của nó. Đối mặt với người bình thường, nó muốn nghiêm ngặt bao nhiêu thì nghiêm ngặt bấy nhiêu, muốn ác liệt đến đâu thì ác liệt đến đấy, thậm chí còn đòi nhất định phải có người vây xem. Vậy mà giờ trước mặt Klein, nó chỉ tùy tiện ứng phó qua loa một chút, trắng trợn lách luật.
Tên này học đâu ra cái tính đó vậy… Klein suy tư hai giây, chuyển hỏi một câu khác:
“Arrodes, ngươi có biết quyển sách “Chuyến hành trình của Grossell” không?”
Arrodes im lặng hai giây, chợt khiến máy thu phát vô tuyến lại phát ra âm thanh lạch tạch cứng nhắc, phun thật nhiều giấy trắng mờ ảo:
[Chủ Nhân vĩ đại, câu hỏi này của ngài thật quá chiếu cố tôi rồi. Tôi chỉ cần trả lời bằng từ ‘Biết’ là giải quyết xong câu hỏi. Để tôi giúp ngài sửa lại một chút, đổi thành ‘Ngươi hãy nói cho ta những gì mình biết về “Chuyến hành trình của Grossell” ’.
Nó là một cuốn sách vô cùng thần kỳ, rất nhiều chủ nhân đời trước của nó bị mất tích.
Tôi không thể nói lên được người sáng tạo ra nó là ai, nhưng có thể xác định rằng nó xuất hiện sớm nhất giữa tộc Cự Long, sau khi Thành Kỳ Tích Leviseyd biến mất.]
Xuất hiện sau khi Thành Kỳ Tích Leviseyd – thành phố mà Rồng Ảo Tưởng Ankewelt cụ thể hóa ra – biến mất? Có thể chào hàng cho tiểu thư ‘Chính Nghĩa’ xem cô ấy có hứng thú không. Nếu cô nàng này thật sự muốn mua, thì làm người trung gian, mình có thể nghiên cứu nó phía trên sương xám một chút… Nếu nghiên cứu xảy ra vấn đề gì, cuốn sách hoàn toàn hư hại, thì cứ việc nói với cô ấy người bán đổi ý, rồi trả lại tiền… Nghĩ theo hướng này, làm sân nhà đúng là tương lai sáng ngời mà! Suy nghĩ Klein chạy như bay, hắn nói với máy thu phát vô tuyến:
“Tới phiên ngươi.”
Ngược lại ta còn muốn xem ngươi có thể hỏi ta những câu kỳ quái nào đấy… Klein lẳng lặng nghĩ.
Gương ma Arrodes không ngừng lại, lộc cộc gõ ra hàng chữ tiếng Loen:
[Chủ Nhân vĩ đại, tôi đã hỏi, ngài cũng đã trả lời rồi ạ.]
Khi nào cơ… Klein lại buồn cười, bối rối nhìn tờ giấy trắng kỳ ảo trước đó, cuối cùng cũng thấy cái gọi là câu hỏi ở ngay trang đầu: [Chủ Nhân vĩ đại, là ngài đó sao?]
Không thể không nói, chiếc gương ma tên Arrodes liên tục muốn lấy lòng mình này quá ư là mất tiết tháo rồi… Cơ mà, loại phương thức có hỏi có đáp này của nó thực sự vô cùng ăn khớp với chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế. Lại còn rất giống thuật toán “{” và “}” trong ngôn ngữ lập trình mà mình tự học trước kia nữa chứ… Klein hắng giọng, tiếp tục đặt câu hỏi:
“Tại sao Roy Kim lại bị giam trong Dinh Thống đốc?”
Máy thu phát vô tuyến phát lạch cạch phát ra giấy trắng hư ảo:
[Từ khi “Con Rắn Thủy Ngân” kia của Học phái Sinh Mệnh mất tích, nội bộ họ xuất hiện phân liệt, cũng đụng độ khá nhiều nguy hiểm, thậm chí có thành viên còn chết dưới tay Học phái Hoa Hồng.
Học phái Sinh Mệnh phát triển dựa trên hình thức truyền thừa bí ẩn giữa thầy trò, nhưng vẫn tồn tại một Hội đồng Trưởng lão trong thượng tầng, chuyên giảng hòa mâu thuẫn và tranh chấp giữa các phe phái. Đến Kỷ thứ Năm, Hội đồng Trưởng lão đổi thành một cái tên theo mốt hơn, gọi là Hội đồng Vận Mệnh, có tổng cộng bảy nghị viên. “Con Rắn Thủy Ngân” kia chính là nghị trưởng.
Thầy của Roy Kim chính là một nghị viên Vận Mệnh, cũng gặp vấn đề sau khi “Con Rắn Thủy Ngân” mất tích. Mà trước đó, ông ta đã giao một Vật Phong Ấn trọng yếu nào đó của Học phái Sinh Mệnh cho Roy Kim. Đây chính là nguyên nhân Roy Kim bị quân đội bí mật bắt giữ.]
“Con Rắn Thủy Ngân” mất tích? Klein lập tức liên tưởng tới Will Oncetine đang ẩn thân tại Backlund, cũng như một “Con Rắn Thủy Ngân” khác đang truy đuổi vị đó mà chưa từng lộ mặt——được nghi là Thiên Sứ Vận Mệnh Ouroboros.
“Con Rắn Thủy Ngân” của Học phái Sinh Mệnh chắc chắn không phải kẻ đang tìm kiếm Will Oncetine, vì kẻ đó có vô số cơ hội để liên lạc với tổ chức, chẳng đến mức phải biến thành trạng thái “mất tích”… Có lẽ là Will Oncetine, hoặc vị thứ ba. Chẳng thể nào đoán ra được… Klein khẽ gật đầu, nói:
“Hỏi đi.”
Lần này ta đã chắc chắn chẳng còn câu hỏi nào trước đó nữa rồi, ha, xem ngươi định hỏi cái gì nào… Phải nói rằng, con người ai cũng có chút máu khổ dâm. Người khác đều sợ hãi câu hỏi của Arrodes, nhưng nó lại giúp mình trừ đi hẳn hai câu hỏi. Giờ mình thực sự muốn nó chính thức hỏi một câu rồi đây… Klein khá hào hứng chờ đợi.
Tạch tạch tạch, âm thanh của máy thu phát vô tuyến chợt nghiêm trang hẳn lên, từng trang giấy trắng mờ ảo phun ra dần khó khăn hơn:
[Hỡi Chủ Nhân vĩ đại, tôi phải làm thế nào mới có thể trở thành một tôi tớ trung thành và khiêm tốn tốt hơn của ngài?]
…Ta đã đánh giá quá thấp giới hạn cuối cùng của ngươi rồi… Klein cố nén biểu cảm dở khóc dở cười, nhỏ giọng đáp:
“Cứ duy trì như hiện tại là được.”
[Vâng ạ.] Âm thanh lộc cộc lại trở về nhẹ nhàng, [Không khí sắp tiêu tán, tôi tớ trung thành và khiêm tốn của ngài, Arrodes mong đợi cống hiến hết sức lực vì ngài.]
Cuối cùng, Arrodes vẽ thêm một hình bàn tay đang vẫy vẫy.
Đúng là đa tài đa nghệ ghê luôn… Cũng phải, một chiếc gương ma hiểu biết nhiều thứ đương nhiên có thể làm được điều đó rồi… Klein nhìn máy thu phát vô tuyến trở về vẻ im ắng.
Hắn thong dong bước vài bước, ngồi xuống mép giường, suy nghĩ chuyện Roy Kim.
Hắn hoàn toàn không có ý định đột nhập vào Dinh Thống đốc Bayam để cứu Roy Kim ra khỏi nơi quân đội trông coi nghiêm mật. Vì hắn vốn chẳng quen biết đối phương, thậm chí chưa từng gặp mặt bao giờ, chỉ có đúng một mối liên kết là “Dược Sĩ” béo.
Chắc chắn căn cứ dưới lòng đất của Giáo hội Bão Táp còn giam giữ rất nhiều Người Phi Phàm, nhưng chuyện đó thì liên quan gì đến mình chứ? Klein cười lắc đầu.
Tin tức Arrodes vừa để lộ khiến hắn nhận ra một chuyện, đó chính là món vật phẩm thần kỳ có thể khiến ‘Thượng Tướng Đẫm Máu’ Senor trở nên vô cùng may mắn hẳn đến từ Học phái Sinh Mệnh——sau lưng vị tướng quân hải tặc này khả năng cao là Học phái Hoa Hồng. Thừa dịp “Con Rắn Thủy Ngân” đang mất tích, bọn chúng đã sát hại nhiều thành viên của Học phái Sinh Mệnh.
Điều này cũng nhắc nhở mình, trước khi đối phó với tướng quân hải tặc, càng cần phải thận trọng hơn. ‘Trung Tướng Bệnh Tật’ Tracy hở tí là tìm tới “Ma Nữ Bất Lão” Katarina Pelle. Những tướng quân hải tặc khác cũng sẽ có người chống lưng cho, vì họ thường đại diện cho một thế lực, một tổ chức… Sau lưng ‘Thượng Tướng Đẫm Máu’ là Học phái Hoa Hồng, sau lưng ‘Thượng Tướng Ánh Sao’ là Hội Khổ Tu Moses và Hội Tarot chúng ta, sau lưng ‘Thượng Tướng Địa Ngục’ khả năng cao là Giáo đoàn Linh Hồn và ‘Ngũ Hải Vương’, sau lưng ‘Trung Tướng Núi Băng’ ẩn giấu Giáo hội Thần Tri Thức Và Trí Tuệ…
Tạm thời không biết gì về ‘Trung Tướng Biển Sâu’ và ‘Trung Tướng Hoàng Hôn’. Nhưng có thể xưng bá trên biển nhiều năm như vậy, nhất định không phải chỉ dựa vào bản thân thôi đâu…
Giờ ngẫm lại, trước kia thế lực nào đã chống lưng cho ‘Trung Tướng Gió Lốc’ Qilangos vậy nhỉ? Phe đưa Đói Khát Ngọ Nguậy cho gã, hay tổ chức không thể nói tên ra đã sai khiến gã ám sát Công tước Negan kia?
Ừm, sau này mà muốn đi săn tướng quân hải tặc, phải thật kín tiếng mới được. Hơn nữa chỉ được thử đúng một lần, thất bại là lập tức tránh xa ngay. Giữa dòng suy nghĩ xoay chuyển, Klein chợt nhớ tới một sự kiện.
Đó chính là hạc giấy mà “Con Rắn Thủy Ngân” Will Oncetine tự mình gấp vẫn còn đang nằm trong tay hắn!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.