Khi linh tính Klein vừa chạm tới, “ngôi sao” đỏ thẫm đang liên tục phồng ra co vào hiện ra hình ảnh và âm thanh bao hàm bên trong. Một quý cô tóc đen mặc áo choàng cổ điển ngã dưới sàn nhà, nhúc nhích cựa quậy trong đau đớn. Một tay cô niết thiết bị xem tinh tượng (*) trông bình thường, tay còn lại nắm chặt một quyền trượng ngắn, chiều dài không tới khuỷu tay. Ý chí sinh tồn mãnh liệt gần như phá vỡ sức trói buộc của “ngôi sao” đỏ thẫm, trực tiếp truyền vào lỗ tai Klein. Giống như đám người ‘Chính Nghĩa’ và ‘Mặt Trời’, bóng dáng quý cô này hơi mơ hồ, khó mà nhận ra tướng mạo cụ thể. Song, Klein vẫn có thể thấy rõ nhiều thứ, chẳng hạn như ngũ quan khuôn mặt của cô. Chẳng hạn như cơ bắp trên gò má cô đang nứt ra, máu thịt bên trong ngưng tụ lại như hóa thành một con mắt. Chẳng hạn như lỗ tai cô duỗi rộng ra ngoài như một cái loa. Chẳng hạn như ngón tay cô đang cào lên sàn, tạo ra từng vệt máu đỏ tươi. Chẳng hạn như phía trên cô có một đôi mắt lạnh lẽo vô tình, không có lông mi, gần như trong suốt. Sự biến dị của cô gái tóc đen cũng không phải ngày càng nghiêm trọng thêm. Cơ thể cô tự chữa trị cho bản thân một cách ngoan cường, khiến máu thịt trong con mắt tan đi, khiến cơ bắp trên má đang nứt ra được khép lại, khiến lỗ tai đang duỗi rộng ra được co vào trong… Mỗi chi tiết đều liên tục lặp đi lặp lại, rơi vào trạng thái giằng co. Đôi mắt hư ảo trong suốt không có lông mi kia khiến Klein hơi hốt hoảng, tựa như hắn đã quay trở về Tingen, quay trở về thời điểm lần đầu tiên hắn làm chủ linh thị. Lúc ấy, hắn trông thấy một đôi mắt hệt vậy sau lưng lão Neil! Hiền Giả Ẩn Dật? Klein tựa lưng vào ghế, duỗi tay ra, một lần nữa nắm chặt Quyền Trượng Hải Thần bay ra từ trong đống đồ linh tinh. Hắn định thuận tay giúp một chút, giáng cho cặp mắt tà dị kia mấy tia sét. Song, cẩn thận kiểm tra lại rồi, hắn mới nhạy bén phát hiện ra sự dị thường của cô gái tóc đen bắt nguồn từ tiếng lẩm bẩm điên cuồng mà người khác không thể nghe thấy, bởi khởi nguồn của tất cả đều ở vị trí lỗ tai, ở sâu bên trong linh thể, ở trên thể tinh thần! Rất giống với tình trạng của tiểu thư ‘Ma Thuật Sư’ khi phải chịu đựng tiếng lẩm bẩm từ trăng tròn… May mà mình là người có kinh nghiệm, không thì đã phản ứng sai lầm rồi… Klein vừa nghĩ đã có biện pháp ngay, đó là kéo linh thể đối phương vào phía trên sương xám, trực tiếp che đậy tiếng lẩm bẩm điên cuồng. Chỉ cần ngọn nguồn sức mạnh không còn, biến dị sẽ nhanh chóng được chữa trị bởi chính năng lực tự phục hồi của bản thân quý cô kia. Về phần vấn đề đối phương có đáng cứu giúp không, có mang các loại ác ý không, hắn đã không còn rối rắm như trong quá khứ nữa. Nếu quý cô tóc đen mang tội ác sâu nặng mà đã thành lập kết nối với mảnh không gian thần bí phía trên sương xám thông qua “ngôi sao” đỏ thẫm, lúc nào Klein cũng có thể giáng cho cô ta mấy tia sét rồi ném cô ta trở về chỗ cũ. Nếu cô ta thực sự có ác ý hay gây ra tai nạn gì, thì một kẻ nắm giữ Quyền Trượng Hải Thần, Thẻ bài “Hắc Hoàng Đế” và có thể sơ bộ khuấy động sức mạnh của sương xám như mình cũng chẳng lép vế đâu… Klein cầm quyền trượng xương trắng trong tay phải, chỉ vào “ngôi sao” tương ứng phía xa. Linh tính hắn bất chợt tuôn trào, rót vào trong ánh sáng đỏ thẫm như nước chảy kia. Lần này, hắn thành lập kết nối thần bí và ổn định một cách khá thoải mái. Trong nháy mắt, bóng hình quý cô tóc đen hiện ra bên cạnh chiếc bàn đồng dài, ngồi vào chiếc ghế lưng cao không thuộc về bất cứ thành viên hiện tại nào của Hội Tarot. Về phần Klein, thông qua hình ảnh bên trong “ngôi sao” đỏ thẫm, hắn có thể thấy rõ dị biến trên cơ thể cô đã yếu đi rõ rệt. Hắn thoáng gật đầu, kiên nhẫn chờ đợi đối phương mở miệng. Quý cô tóc đen vẫn hơi hoảng loạn như cũ. Một giây trước còn đang quằn quại trong nỗi thống khổ cực hạn, tầm mắt dần biến thành màu đen, chỉ một giây sau đã ở trong một cung điện nguy nga với mái vòm cao ngất, phía dưới là một màn sương xám tĩnh lặng không thấy biên giới. Sao điều này có thể không khiến cô sững sờ? Sau một khoảng lặng ngắn ngủi, cô nhìn về bóng dáng đang thảnh thơi ngồi ở vị trí cao nhất của chiếc bàn đồng dài lốm đốm, nói bằng tông giọng khẽ khàng: “Nơi đây là Minh giới ạ?” “Ngươi chưa chết đâu.” Klein khẽ cười. Bấy giờ, hắn trông thấy đằng sau chiếc ghế lưng cao của quý cô tóc đen kia, một ký hiệu tượng trưng nhuốm ánh sao nhanh chóng di động, tạo thành một đôi mắt ẩn chứa vô số ngôi sao lấp lánh, lạnh lùng thờ ơ, không có lông mi. Căn cứ vào trải nghiệm quá khứ, hắn tin rằng đây chính là ký hiệu đại diện cho đường tắt ‘Kẻ Dòm Ngó Bí Ẩn’. Quý cô tóc đen ngẩn người một hồi, dần dần tìm lại được lý trí. Theo bản năng, cô lặng lẽ nhìn quanh một vòng, cuối cùng đưa mắt về phía người đàn ông bí ẩn bị bao phủ trong sương xám dày đặc. Áo sơ mi trắng, trang phục đuôi én chính thức, không đeo nơ, quần đen, ủng da sáng màu, tóc hơi hướng màu đen, tướng mạo mơ hồ, trông không có nơi nào kỳ quái cả… Hắn tùy ý cầm một quyền trượng màu trắng ngà hơi dài hơn cánh tay, và quyền trượng kia… Đồng tử quý cô tóc đen co rụt vào, sâu trong con ngươi phản chiếu ra toàn bộ là “đá quý” màu xanh lam và khí thế của bão táp mà nó khuấy động khắp xung quanh. Ngoài ra còn có vô số điểm sáng tự nhiên lượn lờ quanh nó, tạo ra một cảm giác thần thánh uy nghiêm. Đây là một chiếc quyền trượng cấp Bán Thần! Hắn đang nghịch nó như một món đồ chơi… Hắn không hề để tâm tới nó… Quý cô tóc đen híp mắt vào, cẩn thận hỏi: “Tôi nên xưng hô với ngài như thế nào ạ?” “Ngươi có thể gọi ta là ngài ‘Kẻ Khờ’.” “Kẻ Khờ”… Quý cô tóc đen nghiền ngẫm cụm từ này, cân nhắc nói: “Tôi nghe được tôn danh ngài qua ngài Z của Hội Cực Quang.” Cô chờ đợi lời thừa nhận hoặc phủ nhận. Biết ngài Z của Hội Cực Quang à… Y cũng tính là bạn cũ… Klein cười, không trả lời, chuyển hỏi: “Ngươi không định giới thiệu bản thân sao? Hẳn đây là lễ nghi cơ bản nhất.” Bấy giờ quý cô tóc đen mới nhớ ra chuyện mình vừa gặp phải, lại im lặng. Vài giây sau, cô mở miệng, cất tiếng bằng một giọng nói hơi trầm: “Tên tôi là Cattleya, biệt danh ‘Thượng Tướng Ánh Sao’. Ngài ‘Kẻ Khờ’, là ngài cứu tôi sao?” ‘Thượng Tướng Ánh Sao’? ‘Thượng Tướng Ánh Sao’ - một trong bảy vị tướng quân hải tặc, ‘Thượng Tướng Ánh Sao’ với số tiền thưởng 37.000 bảng? Mình vừa cứu được cả một kho báu, không, một người mang thân phận rất cao đấy… Klein nửa kinh ngạc, nửa trêu chọc, hơi thay đổi tư thế ngồi. Hắn bật cười, đáp: “Chẳng phải đó là sự thật hiển nhiên sao?” ‘Thượng Tướng Ánh Sao’ Cattleya lập tức đứng lên, nói: “Cảm ơn sự cứu trợ của ngài. Nếu ngài có chuyện gì cần tôi làm, có thể trực tiếp ra lệnh, miễn là nằm trong phạm vi năng lực của tôi, hơn nữa không vi phạm nguyên tắc của tôi.” Biết đối nhân xử thế ghê… Rất lão luyện, rất giàu kinh nghiệm… Không hổ là ‘Thượng Tướng Ánh Sao’ tiếng tăm lẫy lừng suốt bao năm… Klein vô thức muốn thở dài. Các thành viên trong Hội Tarot của hắn, trừ ‘Người Treo Ngược’ và hóa thân ‘Thế Giới’ của mình, những người lần đầu tham dự đều khá non nớt. Tiểu thư ‘Chính Nghĩa’ thuộc về loại người chỉ lờ mờ hiểu về thế giới thần bí nhưng vẫn chưa chính thức bước chân vào. ‘Mặt Trời’ dù được tiếp thu “trình độ giáo dục” đầy đủ, nhưng do bị hoàn cảnh cô lập và tuổi còn nhỏ nên thuộc về loại người đơn thuần và thành thật. Tiểu thư ‘Ma Thuật Sư’ dù là một Người Phi Phàm nhiều năm, nhưng vẫn bị kẹt lại ở Danh sách 9, thuộc tình trạng không chính quy, không biết nhiều các loại bí ẩn và thế lực của các phe, cũng thiếu kinh nghiệm. ‘Mặt Trăng’ Emlyn vốn xuất thân từ một chủng tộc siêu phàm, lưng tựa một thế lực mang di sản hùng hậu, nhưng lại không thích ra ngoài, luôn ở nhà chơi búp bê, thành ra khuyết thiếu kinh nghiệm ở vài phương diện, rất dễ bị lừa. Cái tên Emlyn này, thông minh thì cũng thông minh thật, nhưng mà á, haha, nhỡ tên này mà gặp Treece, không, ma nữ Triss Cheek kia, chắn chắn sẽ bị ả lừa bán búp bê cho coi… Klein thầm châm chọc ngài ma cà rồng có thể tính là một người bạn ở thế giới hiện thực. Hắn nhìn ‘Thượng Tướng Ánh Sao’, không trực tiếp đáp lại chuyện nên làm sao để trả ơn cứu mạng, chỉ mỉm cười hỏi ngược lại: “Ngươi là thành viên của Hội Khổ Tu Moses?” “Vâng.” Cattleya không cảm thấy có thể giấu giếm chuyện này với ngài ‘Kẻ Khờ’ được. Klein cười: “Vừa rồi ngươi làm gì mà chọc vào tên kia?” Hắn không dám chắc chắn cặp mắt trước đó có thuộc về Hiền Giả Ẩn Dật không nên dùng từ “tên kia” mập mờ để thay vào. Nhờ đó, dù chuyện gì có xảy ra, ngài ‘Kẻ Khờ’ vẫn tuyệt đối chính xác và còn giữ vững địa vị. Cattleya trầm mặc một hồi, đáp: “Không, tôi không trêu chọc gì tới Thần cả.” Ngừng một chút, cô tiếp tục: “Các thành viên của Hội Khổ Tu Moses tin rằng vạn vật đều có số và theo đuổi bản thân tri thức. Tuy nhiên, Rossell Đại Đế đã từng nói, không phải chúng ta đang theo đuổi tri thức, mà là tri thức đang theo đuổi chúng ta. Hiền Giả Ẩn Dật chính là bản thân tri thức, Thần đang truy đuổi chúng tôi, truy đuổi mỗi thành viên của Hội Khổ Tu Moses. Khi có quá nhiều tri thức rót vào trong chúng tôi, nếu không thể nhanh chóng tiêu hóa và nắm giữ kịp, sẽ xuất hiện tình huống vừa rồi. Hoặc là buông lỏng phòng tuyến tâm linh, chấp nhận sự cải tạo của Hiền Giả Ẩn Dật, hoặc là chống đỡ bằng nghị lực, nếu không chống nổi thì mất khống chế.” Hóa ra là vậy à, cũng không phải bị Hiền Giả Ẩn Dật đặc biệt để mắt tới. Dù cô có thành công thoát khỏi khốn cảnh vừa rồi thì cũng sẽ không bị nghi ngờ gì… Dựa trên lời nói của cô, cô cũng nắm giữ nhiều tri thức thật… Trước đó, hẳn lão Neil cũng chỉ muốn đạt được tri thức về luyện kim nhân thể và hồi sinh hoàn hảo thôi nhỉ… Klein chợt thổn thức, song không thể hiện điều gì trên mặt. Danh tiếng của ‘Thượng Tướng Ánh Sao’ cũng không quá tệ, thuộc về nhóm hải tặc có đạo đức… Klein thu hồi suy nghĩ, ung dung đáp: “Nếu lại gặp chuyện tương tự, ngươi có thể tụng niệm tên ta.” Tụng niệm tên của ngươi… Bờ môi Cattleya mấp máy mấy lần, cô muốn từ chối theo bản năng. Cuối cùng, cô cũng không mở miệng, chỉ yên lặng một hồi lâu. Sau khi châm chước, cân nhắc, suy đi tính lại, cô đứng lên, giao hai tay vào nhau đặt trước ngực, khẽ ngẩng lên, hỏi: “Tôi có thể cống hiến gì cho ngài không?” Klein bật cười, dùng giọng điệu không quá để ý, đáp: “Cung cấp một chút trợ giúp cho bề tôi của ta trong tương lai.” “Tuân theo ý nguyện của ngài.” Cattleya lại ngồi xuống, thận trọng hỏi, “Tôn danh mà ngài Z cung cấp là thuộc về ngài ạ?” Cô chợt thuật lại tôn danh của “Kẻ Khờ” một lần nữa. Klein nhẹ nhàng gật đầu, biểu thị là đúng. Cattleya đưa mắt nhìn những chỗ ngồi trống không khác, châm chước hỏi: “Thưa ngài ‘Kẻ Khờ’ đáng kính, nơi đây còn có những người khác ạ?” Klein mỉm cười: “Một vài người giống như ngươi. Họ thành lập một tụ hội cố định, ta là người chứng kiến.” Cattleya trầm mặc trọn hơn chục giây, mới cất tiếng: “Tôi có thể tham gia không?” Cô cho rằng nếu mình đã có liên quan với tồn tại thần bí “Kẻ Khờ” này rồi, thì hiểu biết nhiều và rõ ràng hơn vẫn ổn hơn là chẳng làm gì. Đương nhiên, cô có tiền, có tri thức, có thế lực, có nhu cầu… Klein tự tại dựa vào thành ghế, đáp: “Có thể. Không được sự cho phép của ta, không thể tiết lộ ra ngoài.” “Vâng!” Cattleya đáp không chút do dự. Klein gõ nhẹ ngón trỏ trái, khiến những lá bài còn lại cụ thể hóa trên mặt bàn đồng dài. “Họ lấy tên lá bài Tarot làm danh hiệu, đây là những lá còn lại. Ngươi chọn một tấm đi.” Cattleya nhìn lướt qua, nhanh gọn nói: “Ẩn Sĩ.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]