“Điều răn 2: Chớ nói tên ta vô cớ. Điều răn 3: Trước mặt ta, ngươi chớ có Thần khác. Điều răn 4: Yêu thương cha mẹ, vợ chồng, con trai, con gái ngươi như yêu ta. Điều răn 5: Chớ phạm tội tà dâm. Điều răn 6: Chớ giết hại người vô tội. Điều răn 7: Chớ làm chứng gian, chớ vu cáo hãm hại, chớ bội ước. Điều răn 8: Hầu ta bằng tâm, không phải bằng đồ thờ. Điều răn 9: Phạm tội lỗi nhỏ, trước phải chuộc tội, sau được khoan thứ. Điều răn 10: Giúp đỡ đồng bào và bạn đồng hành chính là ca ngợi tên của ta.” Từng Điều Răn vang vọng bên tai ‘Đầu Trọc’ Kalat của Quân Phản Kháng, khiến ông ta hoàn toàn nằm rạp xuống, áp đầu vào nền đất, run rẩy không sao khống chế nổi, vừa kính sợ lại vừa kích động. Là một Người Phi Phàm Danh sách trung, là thành viên Quân Phản Kháng từng được giáo dục ở Đế quốc Feysac, sở hữu đầy đủ kiến thức, ông ta đã hoàn toàn hiểu rõ rằng phần nhiều lòng tôn sùng “Hải Thần” là dựa trên sự sợ hãi sức mạnh quyền năng, sợ hãi loại nguy hiểm tự nhiên mà nhân loại không thể chống cự lại. Rất nhiều nghi thức còn tồn tại sự đẫm máu nguyên thủy, thuộc về tín ngưỡng lạc hậu, vô nhân đạo, không văn minh, sớm muộn gì cũng sẽ bị đào thải. Song, tín ngưỡng bồi dưỡng từ khi còn nhỏ khiến ông ta sợ hãi, không dám vi phạm thần dụ, chỉ có thể chôn ý tưởng cải tiến quá trình thực hiện nghi thức vào sâu trong đáy lòng, cố gắng tránh né phần xung đột với ý muốn của mình hết mức có thể. Giờ đây, chuyện “Hải Thần” đột nhiên thay đổi khiến ông ta mừng rỡ tột cùng, tựa như nhìn thấy – trong miệng đám kẻ ngoại lai kia – một Totem nguyên thủy đang dần tiến hóa thành Chính Thần. Chúng ta thật có phước, Quân Phản Kháng thật có phước, các tín đồ chân chính thật có phước… Trong ánh mắt mơ hồ, Kalat thoáng ngẩng đầu, thành khẩn xòe hai tay ra, áp bên miệng: “Con sẽ tuân theo ngài nói, giống như ca ngợi tên ngài.” Bóng dáng mơ hồ trước mắt ông ta biến mất, âm thanh hùng vĩ bên tai ông ta biến mất, cảnh tượng trong hang động giữa núi cũng trở lại trạng thái ban đầu. Thế nhưng, Kalat đã biết rằng, tất thảy mọi thứ đều không còn giống với quá khứ nữa. Ông ta liên tục cử động cùi chỏ, nhanh chóng bò về xe lăn, một lần nữa ngồi lên, di chuyển qua phía bên kia hang động. Chẳng bao lâu sau Kalat đã gặp được Edmonton. Thành viên Quân Phản Kháng với cánh tay xăm hình rắn biển lục lam này đang đứng trước bức tượng thần đổ máu một cách quỷ dị, trên trán là một mớ hổ lốn lẫn giữa máu đỏ và đen, vừa dơ bẩn vừa dữ tợn. Song, vẻ mặt Edmonton lại cực kỳ vui sướng, phấn chấn, thỏa mãn. Anh ta nhìn Kalat, bật thốt: “Chú có đạt được thần dụ không?” “Ừm, chính là khí thế của thần linh, giống như trước đây.” Kalat kích động gật đầu, “Thần không chỉ tái hiện trên mặt đất mà còn đúc lại Điều Răn của Thần.” Edmonton thở phào: “Vừa rồi tôi còn tưởng mình gặp ảo giác cơ. Xem ra chỉ cần kẻ ngoại lai chạm vào thánh kiếm là thần sẽ có thể tái hiện trên mặt đất, chứ không cần cầm hẳn lên.” Kalat phụ họa: “Quả nhiên là thế. Nguyên nhân tượng thần vỡ vụn và đổ máu là vì thần đã thay đổi hình tượng, chúng ta nhất định phải kiến tạo một cái mới! Cứ dựa vào hình ảnh vừa thấy ấy!” “Thần còn phô bày Thánh Huy của Thần nữa. Phía trên biểu tượng sóng biển là một quyền trượng có hình dạng tia chớp, cuồng phong tứ phía vây quanh.” Edmonton nhớ lại, nói. Kalat lập tức vỗ xuống tay vịn xe lăn: “Giờ chúng ta mau tìm Đại Tư Tế thôi, chắc ông ta cũng nhận được thần dụ rồi. Chúng ta sẽ nghênh đón một thế giới mới!” … Phía trên sương xám, Klein buông Quyền Trượng Hải Thần trong tay xuống, mệt mỏi xoa huyệt thái dương. Vừa nãy hắn đã chú ý tới một vấn đề, Quyền Trượng Hải Thần có thể hưởng ứng với nghi thức ma pháp, đồng nghĩa với cung cấp một lượng sức mạnh nhất định để trợ giúp người cầu nguyện hoàn thành nghi thức, đạt được mục đích. Song chuyện này chỉ có thể tập trung trong lĩnh vực của bản thân hắn, không thể vượt quá giới hạn, những chuyện hắn có thể làm cũng khá hạn chế. Lấy một ví dụ, Nữ Thần Đêm Tối có thể sử dụng một phương thức ảnh hưởng đến vận mệnh để khiến tín đồ của Thần nhận được tiền khi cần để trả nợ một cách tự nhiên. Nhưng Quyền Trượng Hải Thần nhiều nhất cũng chỉ biến giấy trắng đặt trên tế đàn thành tiền mặt, sau một thời gian thì nó mất tác dụng, biến về hình dạng ban đầu. Đây chính là sự khác biệt giữa Ngụy Thần và Chân Thần… Hơn nữa, ở ngoài sương xám, chỉ cần ăn khớp quy trình và từ cầu nguyện, Quyền Trượng Hải Thần có thể tự động hưởng ứng nghi thức ma pháp, trừ phi lần điều động ấy sẽ dùng hết hơn nửa sức mạnh trong một lần… Đây cũng có thể là nguyên nhân trình tự nghi thức ma pháp vô cùng quan trọng… Phía trên sương xám, người cầu nguyện sẽ bị che đậy hoàn toàn, chuyển thành điểm sáng, Quyền Trượng Hải Thần không thể tự động hưởng ứng được nên mình nhất định phải xử lý thủ công. Điều này khá phiền toái, mình không thể luôn ở yên chỗ này được. Đương nhiên nó cũng có lợi ích, chỉ cần từ cầu nguyện không sai, chính xác chỉ về Quyền Trượng Hải Thần, thì dù nghi thức có qua loa thế nào, cũng có thể đạt được lời đáp lại. Tiền đề duy nhất là, mình đang trong tâm trạng tốt… Bao giờ rảnh thì nghĩ cách xem, làm thế nào để dù ở trên sương xám, vẫn có thể khiến Quyền Trượng Hải Thần biến thành máy trả lời tự động… Sản xuất Thiên Sứ giấy? Không ổn lắm, không thể rót linh hồn vào được… Làm ra một con bù nhìn khô khan máy móc để xử lý vấn đề nghi thức ma pháp rườm rà lặp lại thì sao? Hừm… Không biết “Bậc Thầy Điều Khiển Rối” có năng lực ở khía cạnh này không nhỉ. Ít nhất, Rosago cũng từng biểu hiện ra đặc tính thao túng một người như điều khiển con rối… Suy nghĩ dần lắng xuống, Klein đảo mắt về phía chiếc hộp thuốc lá sắt. Sau vài nghiên cứu, hắn phát hiện ra chiếc hộp thuốc lá với bề ngoài có mấy vết ăn mòn nghiêm trọng này đã xuất hiện dị biến nhất định. Nó cứng rắn hơn, bền vững hơn, càng chống ăn mòn hơn. Song, nó vẫn nằm trong phạm vi hiểu biết và chấp nhận của người bình thường. Không có tính chất đặc biệt nào… Nhưng nếu cứ đặt nó ở đây mấy năm, mấy chục năm, hay thậm chí cho nó chứa đặc tính phi phàm và vật phẩm thần kỳ lâu dài, chắc một ngày nào đó nó sẽ thật sự tiến hóa thành Vật Phong Ấn bị mất tác dụng theo thời gian… Khóe miệng Klein khẽ cong lên, hắn nghiêng đầu nhìn về phía mớ đồ linh tinh chất đống trong góc. Chúng bị sương xám phủ kín, gần như hoà làm một thể với xung quanh. Haha… Klein gượng cười, thu hồi tầm mắt. Hắn lại chơi đùa với chiếc ly rượu bằng vàng bị ép móp, xác nhận nó không tồn tại vấn đề gì. Xong xuôi đâu đấy, hắn tiến vào thế giới hiện thực, một lần nữa triệu hồi Trâm Ngực Thái Dương và mấy món vật phẩm khác, mang vào căn phòng trong quán trọ. Giờ này, khắc này, trời quang mây tạnh, ánh trăng đỏ rực lặng lẽ chiếu rọi, toàn bộ Thành Khảng Khái – Bayam đều đang say giấc như cũ. … 9 giờ sáng, giáo đường Sóng Biển. Alger được triệu tập đến, lại lấy danh nghĩa xưng tội gặp Giám mục giáo khu Chogori. “Tìm kiếm người này.” Chogori đưa tranh chân dung trong tay ra. Lại nhiệm vụ nữa… Gần đây bị gì vậy… Alger nhủ thầm hai câu khi mở tờ giấy ra. Thời điểm thấy rõ nội dung trong bức tranh, suýt thì anh ta không kiềm chế được mà bật cười thành tiếng. Hình vẽ này còn chả nhìn ra được là nam hay nữ, ngoại hình thế nào thì tìm kiểu gì? Trong chớp mắt, suy nghĩ vừa chuyển động, anh ta không che giấu sự thay đổi cảm xúc, cố ý bật thốt: “Đây là ai?” Bức tranh mô tả một người mơ hồ và thần bí đến dị thường, không hề có chút đặc thù nào giúp ích trong việc tìm kiếm. Hôm qua đâu có nhiệm vụ này… Sao sáng nay tự dưng yêu cầu đuổi bắt rồi… Tối qua xảy ra chuyện gì vậy? Hừm, Kalvetua đã chết hoàn toàn… Từ đó, chắc chắn Giáo hội và quân đội sẽ tìm kiếm những thứ nó để lại… Manh mối là Đảo Symeem à? Người này đã cướp đi vật phẩm trọng yếu nhất trước đám người họ? Đây là ai? Trái tim Alger khẽ hẫng một nhịp, suýt nữa anh ta không dám nhìn thẳng vào mắt Chogori. Chogori khẽ gật đầu: “Một kẻ trộm bẩn thỉu đê tiện! Rất có khả năng hắn là người Intis hoặc Feysac, thuộc Giáo hội Mặt Trời hoặc Giáo hội Thần Chiến Tranh.” Người Intis hoặc Feysac, người Giáo hội Mặt Trời hoặc Giáo hội Thần Chiến Tranh á? Sao lại có suy đoán đó? Đức ngài Yan Kottman chỉ nhận được một xíu thông tin ở hiện trường nên không thể xác minh được mục tiêu à? Trong trường hợp này, xác thực có thể phán đoán sơ bộ là người đó tới từ Intis hoặc Feysac, bởi vì hai quốc gia này là hai nguồn duy trì chính cho Quân Phản Kháng. Haha, đúng là có lý do để tin rằng họ đã sớm tìm ra nơi ẩn náu của Kalvetua… Nó cũng ăn khớp với suy đoán trước đó của mình… Đương nhiên, cũng có khả năng là một câu chuyện khác… Alger thu liễm cảm xúc, mở miệng hỏi: “Hắn đã làm gì ạ?” “Cậu không cần biết. Chỉ cần để ý tới bất cứ điều dị thường nào từ đám người Intis hoặc Feysac ở Bayam là được. Ừm, bao gồm cả dân bản địa đã trở thành Người Phi Phàm. Ngoài ra, tìm kẻ đã dán thông cáo lên cửa giáo đường trước đó, có lẽ chúng sẽ biết chút gì, sẽ giúp cậu thu thập thông tin nhanh hơn đấy.” Chogori trầm giọng ra lệnh. Đây quả là một phương hướng… Thế cũng đồng nghĩa với nói cho mình, người này có quan hệ gì đó với thông cáo và chuyện Kalvetua vẫn lạc… Không biết đặc tính phi phàm của Kalvetua đã rơi vào tay ai… Ai được nhỉ… Phải rồi, ‘Thế Giới’ đang ở Bayam, hắn vừa đến đây không lâu, Kalvetua đã gặp chuyện rồi! Chẳng lẽ đây chính là mục đích của ngài ‘Kẻ Khờ’? Điều này trợ giúp cho Thần mở thêm phong ấn, khôi phục sức mạnh sao? Đồng tử Alger đột nhiên co rụt, anh ta nhớ lại suy đoán ở khoảng thời gian trước. … Vì thu hoạch tối qua rất khá khẩm, sau khi tỉnh dậy từ giấc ngủ, Klein tràn đầy sức sống, tâm trạng rất tốt. Hắn quyết định hôm nay sẽ đãi bản thân ra trò, cả ba bữa sáng trưa tối nhất định đều phải ăn cao lương mỹ vị. Đẩy cửa bước vào phòng khách, hắn trông thấy Danitz đã rời “giường”, đang gỡ băng tay và nẹp gỗ. Khỏe lên nhanh thế sao? Klein hơi sửng sốt. Thấy Gehrman Sparrow nhìn mình, Danitz cười khùng khục: “Năng lực hồi phục của tôi không tệ đâu. Danh sách 9 của tôi gọi là “Thợ Săn”, tố chất của các phương diện trong cơ thể đều tăng cường rõ rệt, vượt qua nhân loại bình thường. Bộ phận nào càng liên quan tới chiến đấu sẽ càng được nâng cao. Mà giờ tôi đã là Danh sách 7 rồi.” Danh sách 9 “Thợ Săn”? Mình đã từng giết một, hơn nữa còn biết tên Danh sách 6 đối ứng là “Nhà Âm Mưu”… Klein chợt nhớ lại kẻ địch đầu tiên mình đụng độ khi mới tới Backlund, kẻ đã khiến hắn sa đà vào một vòng xoáy dữ dội, suýt nữa khó mà tự kiềm chế nổi. “Danh sách 8 “Kẻ Khiêu Khích”?” Klein thuận miệng hỏi. Hắn đã sớm đoán được đường tắt phi phàm của Danitz khi biết gã am hiểu dùng lửa. Đó hẳn là đường tắt ‘Hồng Tư Tế’ bị Rossell gọi là “đàn ông đích thực” kia. Danh sách 7 gọi “Kẻ Phóng Hỏa”, tên cổ là “Pháp Sư Lửa”. Danitz ngẩn ra một giây. Cho rằng Gehrman Sparrow nghi ngờ mình, gã vô thức lớn tiếng: “Chẳng lẽ anh nghĩ tôi không giỏi khiêu khích à? Không, ở phương diện này, tôi chính là chuyên gia!”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]