“Sứ Đồ Dục Vọng”, kẻ đã từng trùm lớp da của Jason Patrick, lúc này ngừng lại, kinh ngạc nhìn khắp tứ phía.
Chỉ đến lúc này, y mới lờ mờ nhận ra nguy hiểm cận kề.
Y đang đứng bên mép một vườn hoa, vì trời đông lạnh giá nên cây cỏ trong đó đã úa tàn hết, trơ ra lớp đất nâu.
Trên lề phải con đường, dân cư cũng vắng vẻ vì đang là chiều ngày đi làm. Bấy giờ, chỉ có vài người đi lại, nhưng họ cũng chẳng chú ý thấy điều gì kỳ lạ.
Đột nhiên, một vệt sáng bạc chiếu lên con ngươi “Sứ Đồ Dục Vọng”, một bộ giáp toàn thân bước tới từ phía bên kia vườn hoa.
Bộ giáp nhuốm một vết máu khô, trải dài từ vai trái xuống bụng, mang cảm giác nặng nề, kỳ dị mà tuyệt đẹp. Mỗi bước chân hạ xuống đều khiến mặt đất hơi rung chuyển.
Chỉ vừa trông thấy bộ giáp bạc nhuốm máu, “Sứ Đồ Dục Vọng” lập tức tưởng như không thở nổi, như thể gặp phải thiên địch đáng sợ nhất.
Sao chúng đến nhanh thế được? Chúng đã phát hiện ra mánh khóe của ta ngay rồi? “Sứ Đồ Dục Vọng” khôi phục lại sự bình tĩnh và máu lạnh, tập trung hoàn toàn vào việc nhận diện những cảm xúc, dục vọng của Người Phi Phàm bên trong bộ giáp bạc vấy máu kia.
Tuy nhiên, y tuyệt vọng, vì bộ giáp bạc ấy đã hoàn toàn ngăn cách năng lực phi phàm của y.
Cứ như thể y đã chạm vào một khối đá, một bộ giáp lạnh lẽo không người mặc vậy!
“Sứ Đồ Dục Vọng” không còn cách nào khác đành giơ tay phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-bi-chi-chu/403376/quyen-2-chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.