Capim nằm dài dưới đất, vừa đau vừa ngứa, hận không thể xé nát cơ thể hòng thoát khỏi địa ngục thống khổ này.
Rồi gã chứng kiến một làn sóng lửa đỏ rực lan tới, nghe thấy tiếng nổ váng óc.
Gã cứ ngỡ vào khoảnh khắc cuối cùng này, thời gian sẽ kéo dài đằng đẵng, có đủ thì giờ để hồi tưởng lại khung cảnh tươi đẹp được ở bên vợ con. Gã những tưởng sẽ cảm thấy nhẹ nhõm vì được giải thoát khỏi sự tra tấn dã man ấy. Nhưng đúng lúc đó, nỗi sợ khủng khiếp và ham muốn sống mãnh liệt dâng trào lên từ tận đáy lòng. Mà cái gọi là hồi ức còn chưa kịp bay thoáng qua, cả đầu gã đã chìm ngập cơn đau tột độ trước khi bị kéo vào bóng tối sâu thẳm.
Ầm! Ầm!
Cửa sổ phòng ăn nổ tung, kéo theo vô vàn gạch đá vụn nát và những xoáy lửa cuộn tròn bay ra ngoài.
Đám lính tuần tra vừa ập đến khu vực này lập tức bị đập ngã, kẻ nào may mắn không trúng gạch đá cũng bị dư chấn làm ù tai, cả người nghiêng ngả.
Chúng trông thấy nửa bức tường ngoài phòng ăn đã sụp đỏ, trông thấy từng điểm lửa đang lơ lửng giữa không trung.
Cả dân cư khắp con phố và cảnh sát phụ trách tuần tra đều cùng lúc nghe thấy tiếng nổ lớn, nhất thời cảm thấy nghi ngại, lo sợ.
Trong phòng ăn, Klein mặc giáp đen, đội vương miện đen, đứng đó tắm mình trong ngọn lửa rực đỏ, thưởng thức từng đợt sóng xung kích mà chẳng hề nao núng.
Làn khí đen xung quanh hắn bị phân tán đi khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-bi-chi-chu/403331/quyen-2-chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.