Dịch giả: nh0ckd255
Leonard mỉm cười nhìn Klein, gật đầu nói: "Vậy anh cần bọn họ cung cấp những gì?"
Anh ta đã hợp tác nhiều lần với những người như lão Neil nên thừa biết bói toán cần môi giới, lại còn trong tình huống không có "nhân vật chính".
Klein ngẫm nghĩ, quay sang nhìn quản gia Clea, nói:
"Tôi cần quần áo Elliot mặc gần đây mà chưa giặt, nếu như có thể lấy được trang sức mà cậu ấy đeo thường xuyên thì càng tốt hơn."
Hắn cố gắng lựa chọn vật môi giới bình thường nhất là không phải thứ sẽ khiến người bình thường đoán mò.
Nhưng như vậy rồi lão quản gia Clea vẫn tỏ ra ngờ vực:
"Vì sao?"
Hỏi xong ông ta lại bổ sung:
"Tôi có mang ảnh chụp của cậu Elliot tới đây."
Vì sao? Bởi vì chúng tôi định tìm tung tích của cậu ta qua việc bói toán... Klein tạm thời không biết nên trả lời như nào.
Nếu nói thật, không đề cập đến việc có vi phạm điều khoản giữ bí mật không, quá nửa là lão quản gia Clea sẽ xé hợp đồng, quay đầu bỏ đi và lòng thì mắng mỏ: "Cái lũ lừa đảo này! Nếu làm thế hữu dụng thì tao đi tìm người thông linh nổi tiếng nhất quận Akhova cho rồi!"
Leonard Mitchell bên cạnh khẽ cười một tiếng:
"Thưa ông Clea, đồng bạn, ừm, đồng nghiệp của tôi có nuôi một thú cưng kỳ lạ có khứu giác còn linh hơn cả chó săn, cho nên chúng tôi mới cần quần áo hoặc đồ vật mà cậu Elliot từng mang trên người để hỗ trợ tìm người. Ông biết đó, manh mối thường chỉ tập trung ở một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-bi-chi-chu/402994/quyen-1-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.