Dịch giả: nh0ckd255
“Vâng.”
Klein khẽ người chào, lấy chiếc mũ dạ không cao xuống rồi lại đội lên đầu, lòng thì tưởng tượng về hình dáng của vật phong ấn "0 - 08". Là một chiếc bút lông vũ trông rất bình thường? Viết không cần mực? Vậy tác dụng thật sự của nó là gì? Đến mức phải giữ bí mật ở cấp cao nhất, bị cho là "vô cùng nguy hiểm"?
Không phải là cái bút nhân quả viết tên ai kẻ đó sẽ chết chứ? Không, như vậy thì quá nghịch thiên rồi. Ince Zangwill không cần thiết phải lẩn trốn nữa...
Klein vừa quay người định đi thì Dunn Smith đột nhiên gọi với hắn từ phía sau:
“Chờ một chút, tôi quên một chuyện.”
“Gì cơ?” Klein quay đầu lại, ánh mắt đầy nghi hoặc.
Dunn cất đồng hồ vào túi, cười nói:
“Chút nữa cậu nhớ tìm kế toán Olean thanh toán trước tiền lương bốn tuần, tổng cộng 12 bảng. Sau đó mỗi tuần nhận một nửa tiền lương, cho tới khi hoàn lại thì thôi.”
“Nhiều quá, không cần phải như vậy, có thể bớt đi được mà.” Klein nói theo bản năng. Hắn không phản đối việc thanh toán trước, dù sao hiện tại hắn còn chả có tiền đi xe ngựa công cộng về, nhưng lấy một khoản tiền 12 bảng nhiều thế này vẫn khiến hắn hơi sợ.
“Không, đây là bắt buộc.” Dunn lắc đầu, cười nói: “Cậu nghĩ thử xem, cậu còn muốn tiếp tục ở lại nhà trọ hiện giờ không? Ngay cả tắm táp đều phải dùng chung với mấy nhà khác, không lo cho mình cũng phải lo cho quý cô kia chứ. Hơn nữa...”
Thấy Klein gật đầu đồng ý, anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-bi-chi-chu/402971/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.