Trở thành tâm điểm của sự chú ý, ‘Mặt Trời’ Derrick không hề chột dạ mà kể ngay:
“Gần đây tôi vẫn theo chân đội ngũ thăm dò thị trấn Noon do Thủ Lĩnh chỉ huy.
Nơi này chính là cửa ngõ chủ chốt dẫn tới Vương đình Cự Nhân, là một cánh cửa ngăn cách giữa thần thoại và hiện thực.”
Lời mào đầu của cậu đã thành công thu hút sự hào hứng của toàn bộ thành viên Hội Tarot. Mọi người đều nôn nóng chờ đợi cậu nói tiếp với các cử chỉ khác nhau.
Derrick lược qua phần trải nghiệm không mấy quan trọng trong cuộc thăm dò, trực tiếp bắt đầu câu chuyện của bản thân từ thị trấn Noon. Cậu thoạt mô tả lại bầu không khí và bóng đêm tĩnh lặng như thế nào sau khi nhóm ba người phát hiện ra Thánh đàn dưới lòng đất, rồi cách mình nhận dạng ba cái tên Ouroboros, Medici và Sasrir ra sao, cuối cùng lại vô thức tiến vào một mặt khác của thị trấn ấy, trông thấy mấy danh hiệu như Ám Thiên Sứ và cụm từ Tường Vi Cứu Rỗi.
Nói đến đây, cậu lại cảm tạ ngài ‘Kẻ Khờ’, cảm tạ Thần vì đã giúp mình thoát khỏi tình cảnh nguy hiểm.
Rồi, Derrick giới thiệu sơ bộ về đám quái vật biến hình từ cái bóng của các đội viên, nhấn mạnh vào gã tư tế liên tục sám hối trong tòa giáo đường bị sụp đổ phân nửa.
Cậu dùng ngôn từ của mình để diễn tả lại những câu nói của gã, cũng đề cập đến chuyện khi chuẩn bị nói ra danh xưng của Vua Thiên Sứ thứ tư, gã tư tế đột ngột tự hủy, bị một ngọn lửa trong suốt đốt cháy thành tro.
Lại biết thêm một Vua Thiên Sứ nữa! Hơn nữa bầu không khí của thị trấn Noon thực sự rất tối tăm và đáng sợ. Tư tế đang ăn năn kia đem lại cảm giác rất giống với một, ừm—một người dự ngôn tiên đoán về thảm họa… ‘Chính Nghĩa’ Audrey say sưa lắng nghe, hết sức tò mò về hai cái tên trong đoạn âm thanh bị mất và chưa kịp nói ra.
Lúc này, ‘Mặt Trời’ Derrick nghiêng người, nhìn về vị trí cao nhất trước bàn đồng dài, thành kính hỏi:
“Thưa ngài ‘Kẻ Khờ’, ai đã dụ dỗ Ám Thiên Sứ Sasrir vậy ạ? Cái tên thứ tư chỉ về ai ạ? Tại sao không thể nói thành tiếng được ạ?”
Đến rồi đây… Đằng sau lớp sương xám, nụ cười của Klein suýt cứng ngắc lại.
Nguyên nhân hắn vội gửi nhóc ‘Mặt Trời’ trở về thế giới hiện thực ngay cũng là vì sợ cậu sẽ hỏi những câu tương tự!
Khi ấy, hắn lo lắng nhóc ‘Mặt Trời’ sẽ hỏi những chuyện liên quan tới Ám Thiên Sứ Sasrir. Và giờ đây, hắn còn phải đối mặt với những câu hỏi không biết trả lời thế nào hơn.
May mắn làm sao, một “Ảo Thuật Gia” sẽ không bao giờ biểu diễn khi chưa chuẩn bị. Sau hôm đó, Klein chắc chắn đã cân nhắc việc đáp lại những câu hỏi ấy một cách nghiêm túc. Nên hiện giờ, với sự tự tin tột bậc, hắn khẽ đặt bàn tay phải xuống tay vịn ghế, dùng ánh mắt chan chứa ý tứ sâu xa mà cười nói:
“Vì đó là bí mật.”
Hắn dùng ánh nhìn và ngôn ngữ cơ thể để ám thị cho các thành viên Hội Tarot rằng “bí mật” này không phải chỉ là bí mật bình thường ở bề nổi, mà thực chất phải ở dưới tầng sâu hơn. Còn rốt cuộc nó có ý nghĩa như nào thì mấy người tự đi mà giác ngộ, chứ thần linh có nguyên nhân sâu xa để che giấu chúng.
Làm xong toàn bộ những động tác ấy, Klein không khỏi sám hối trong lòng. Hắn cảm thấy cái phong cách giả thần giả quỷ này của mình ngày càng tăng lên độ cao mới. Cùng lúc, hắn cũng hơi hối hận vì hành vi dòm ngó của ‘Ẩn Sĩ’ chính là kết quả từ việc bị hắn xúi giục. Vì một khi ngài ‘Kẻ Khờ’ sử dụng ánh nhìn và ngôn ngữ cơ thể để thể hiện lời nhắc thêm, tất cả các thành viên sẽ vô thức quan sát thái độ của Thần.
Thì mình cũng đâu còn cách nào khác. Không làm thế thì sao mà mà giả vờ tiếp được… Mình cũng có phải Tà Thần thật đâu! Klein thở dài thườn thượt.
Bí mật ư? Chính bản thân cái tên ấy đã là một bí mật rồi? Nội dung mà ngài ‘Kẻ Khờ’ muốn nhấn mạnh là đây sao? Hừm, danh xưng mà chính bản thân nó đã là bí mật… Chẳng lẽ là Chân Thần, cấp độ Danh sách 0? Trong nháy mắt, ‘Người Treo Ngược’ Alger nghĩ ra đủ giả thuyết. Kết hợp với chút chuyện nhóc ‘Mặt Trời’ từng giải thích trước kia, anh ta nảy ra suy đoán nhất định.
Khi bản thân một cái tên đã trở thành bí mật, thì rõ ràng chuyện này có liên quan tới Chân Thần. Hơn nữa, khả năng cao còn có sự tham dự của Nữ Thần Đêm Tối, vì Thần là “Mẹ của bí ẩn” mà! Nguy hiểm cùng cực từ bóng đêm ở “Vùng đất bị Thần bỏ rơi” đã gián tiếp chứng minh điều này… ‘Ẩn Sĩ’ Cattleya thì nảy ra suy đoán không thể xác nhận dựa trên vốn tri thức của bản thân và lời nhắc của ngài ‘Kẻ Khờ’.
Đồng thời, cô cũng gần như chắc chắn rằng đại nạn mà tư tế nọ nói tới chính là Đại Tai Biến – nguyên nhân khiến Kỷ thứ Ba kết thúc.
Một Vua Thiên Sứ bị dụ dỗ, cư dân thị trấn Noon sa ngã, một thành thị bị ăn mòn dần dần, đóa hoa đen của tai họa nở rộ. Toàn bộ những điều kể trên đã mai táng cả một kỷ nguyên, tạo ra “Vùng đất bị Thần bỏ rơi”… Cảm giác lịch sử trầm trọng quá… Cattleya không khỏi thở dài trong lòng.
Khi các thành viên Hội Tarot vẫn đang suy tư, ‘Kẻ Khờ’ Klein cũng bắt đầu phân tích tại sao những danh xưng kia không thể cất thành tiếng và không thể nói ra:
Chẳng lẽ là tên thật của thần linh? Người dụ dỗ Ám Thiên Sứ Sasrir chính là một Chân Thần, và Vua Thiên Sứ là chủ nhân cái tên thứ tư sau này cũng đã trở thành Chân Thần?
Nhưng đâu phải trước kia mình chưa từng nói tên thật của thần linh ra. Ma Nữ Nguyên Sơ Cheek được rất nhiều người công nhận là cùng cấp độ với bảy thần mà. Cuối cùng có xảy ra vấn đề gì đâu…
Chẳng lẽ liên quan tới loại ngôn ngữ được sử dụng? Tiếng Loen, tiếng Intis, tiếng Feysac, thậm chí cả tiếng Feysac cổ cũng không sở hữu khả năng khuấy động sức mạnh của tự nhiên. Mặt khác, tiếng Cự Nhân thường được sử dụng ở Thành Bạch Ngân thì lại có thể, hẳn gã tư tế kia cũng dùng chung loại ngôn ngữ này.
Hay khi nào rảnh thì thử niệm tên Cheek bằng tiếng Cự Nhân xem sao? Rồi thì, mình sẽ bay màu ngay tại chỗ, thành công tìm đường chết hở… Thôi bỏ, bỏ đi. Bên cạnh đó, một cái tên không thể nói thành tiếng và một cái tên không thể nói ra cũng mang ý nghĩa khác nhau… Chả hiểu kiểu gì.
Bấy giờ, thấy nhóc ‘Mặt Trời’ vẫn đang hoang mang vì không lý giải được ý tứ sâu xa đằng sau lời nhắc của ngài ‘Kẻ Khờ’, ‘Người Treo Ngược’ Alger chủ động giải thích:
“Khả năng cao là hai cái tên kia thuộc về hai vị thần linh, nên mới không thể nói được.
Chắc Chúa Sáng Thế Chân Thực đã dụ dỗ Ám Thiên Sứ Sasrir, dẫn tới sự sa ngã của vài vị Vua Thiên Sứ và cư dân thị trấn Noon, tạo nên đại nạn. Vì lẽ ấy, chỉ mình Thần mới có thần miếu và tượng thần ở “Vùng đất bị Thần bỏ rơi” chỗ các người.
Cái tên thứ tư tương ứng với một Vua Thiên Sứ đã gặt hái được lợi ích lớn nào đó từ đại nạn, rồi thành công thăng cấp lên làm Chân Thần.”
Cũng khá tương đồng với suy đoán của mình, nhưng chẳng thể nào chứng thực được… ‘Ẩn Sĩ’ Cattleya không bổ sung vì cô cũng không tin giả thuyết của mình và của ‘Người Treo Ngược’ là chân tướng mọi chuyện.
‘Chính Nghĩa’ Audrey, ‘Ma Thuật Sư’ Falls và ‘Mặt Trăng’ Emlyn vừa chăm chú lắng nghe, vừa vô thức tán thán trong đầu, phàm những chuyện thảo luận trên Hội Tarot toàn sự kiện đặc biệt cao cấp gì đâu. Thứ như Vua Thiên Sứ, Tà Thần gì đó, rồi thì Chân Thần, bí mật cổ đại các kiểu, toàn bộ đều nằm hết trong một danh từ mà thôi.
“Vậy sao… Tôi hiểu rồi.” ‘Mặt Trời’ Derrick thông suốt, lại thiết tha cảm tạ ngài ‘Kẻ Khờ’.
Cậu đang định quay đi, bỗng nhớ ra điều gì, lo lắng hỏi:
“Thưa ngài ‘Kẻ Khờ’, điểm chủ chốt rời khỏi “Vùng đất bị Thần bỏ rơi” thực sự nằm trong Vương đình Cự Nhân ạ?”
Sau chừng ấy thời gian, cậu đã chấp nhận lời nói của ngài ‘Người Treo Ngược’, tin rằng địa điểm Thành Bạch Ngân tọa lạc mang tên “Vùng đất bị Thần bỏ rơi”.
Tôi thì nghĩ thế đấy, nhưng vấn đề ở chỗ tôi chẳng biết làm sao để kiểm chứng cả… Không tìm kiếm bờ biển nữa mà chuyển sang thăm dò Vương đình Cự Nhân, chắc hẳn đây là gợi ý của “Người Chăn Cừu” Lovia rồi. Điều này có thể phần nào chứng minh giả thuyết của mình, nhưng cũng không thể loại trừ khả năng đây là một âm mưu… Nụ cười của ‘Kẻ Khờ’ Klein sắp cứng ngắc thêm lần nữa.
Đầu óc hắn suy tính như bay, nhanh chóng nghĩ ra một phương thức vừa không phải trả lời trực tiếp, vừa không làm giảm địa vị của ngài ‘Kẻ Khờ’.
Hắn lập tức khoan thai cười một tiếng, quay đầu qua nhìn ‘Ẩn Sĩ’ Cattleya:
“Nhân nói đến đây, ha, Bernadette đã biết cách tiến vào “Vùng đất bị Thần bỏ rơi” rồi.”
Cattleya lập tức nhớ lại ký ức mờ nhạt trong cảnh mơ, vô thức nhìn về vị trí cao nhất trước bàn đồng dài:
“Là hình chiếu ấy ạ?”
Chưa kịp dứt lời, cô chợt nhận ra mình lại dò xét ngài ‘Kẻ Khờ’, bèn vội vàng nhắm mắt lại:
“ “C-Con mắt dòm ngó bí ẩn” của tôi mang tính bản năng, chỉ có thể gia tăng chứ không vô hiệu hóa được, muốn phong ấn nó thì nhất định phải dùng vật phẩm thần kỳ…”
Nhưng ở đây không có.
Hóa ra là thế à… Klein từ tốn gật đầu:
“Ngươi có thể cụ thể hóa một cặp kính mắt.”
“Vâng, thưa ngài ‘Kẻ Khờ’.” Cattleya nghe và làm theo chỉ dẫn.
Trong quá trình này, Klein khuấy động một ít sức mạnh phía trên sương xám và truyền nó vào trong cặp kính mắt kia.
Khi Cattleya đeo kính lên, cô phát hiện ra “Con mắt dòm ngó bí ẩn” đã bị phong ấn hệt như dự liệu.
Đến lúc này, đám người ‘Ma Thuật Sư’ Falls mới nhận ra đôi mắt của quý cô ‘Ẩn Sĩ’ vô cùng đặc biệt. Nó liên quan tới “Dòm ngó”, và không cần kích hoạt cũng có thể sử dụng!
Bảo sao chúng ta không phát giác ra, quý cô ‘Ẩn Sĩ’ bị thương nghiêm trọng vì đã thử dòm ngó ngài ‘Kẻ Khờ’… ‘Chính Nghĩa’ Audrey khẽ cong cong khóe miệng vì đã giải đáp được một nỗi băn khoăn trước đó.
Về phần ‘Người Treo Ngược’ Alger, nghĩ đến chuyện trước kia ‘Ẩn Sĩ’ đã dò xét mình, nghĩ đến việc lúc nào xuất hiện ở đây mình cũng mặc trang phục mục sư của Giáo hội Bão Táp, anh ta suýt tối sầm mặt.
‘Kẻ Khờ’ Klein không đợi cho cảm xúc của các thành viên lắng xuống. Hắn bật cười, đáp lại câu hỏi vừa rồi của ‘Ẩn Sĩ’ Cattleya:
“Là hình chiếu ấy.
Hình chiếu của Vương đình Cự Nhân.”
“Vậy ra đó là hình chiếu của Vương đình Cự Nhân…” ‘Ẩn Sĩ’ Cattleya mừng rỡ thì thầm.
Bỗng nhiên, tâm trí cô dập dờn như sóng gợn khi thầm nhủ:
Chắc người cũng biết đáp án này rồi…
‘Mặt Trời’ Derrick mất vài giây để nghiền ngẫm cuộc đối thoại giữa quý cô ‘Ẩn Sĩ’ và ngài ‘Kẻ Khờ’, mơ hồ hiểu ra một sự thật: chìa khóa tiến vào “Vùng đất bị Thần bỏ rơi” liên quan tới hình chiếu của Vương đình Cự Nhân!
Thế nên, điểm chủ chốt rời khỏi “Vùng đất bị Thần bỏ rơi” thực sự nằm trong Vương đình Cự Nhân rồi? Trái tim ‘Mặt Trời’ Derrick đập thình thịch, cậu vui sướng kích động cúi đầu:
“Cảm ơn lời giải đáp của ngài, thưa ngài ‘Kẻ Khờ’.”
Phù… Klein thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy tình huống như này khiến hắn tiêu tốn bao nhiêu là tế bào bão.
‘Người Treo Ngược’ Alger thì ghìm cảm xúc xuống, liếc trái ngó phải rồi mới nhìn ‘Ẩn Sĩ’, hỏi:
“Hình chiếu của Vương đình Cự Nhân nằm ở đâu?”
Anh ta không dám hỏi ngài ‘Kẻ Khờ’, vì câu nghi vấn về “Vùng đất bị Thần bỏ rơi” trước kia đã từng bị từ chối.
Cattleya thản nhiên đáp:
“Nằm ở vùng biển viễn đông Biển Sonia, trong giấc mơ diễn ra vào ban đêm.
Tôi đang định chia sẻ với mọi người những thứ tôi đã gặp trong chuyến hành trình ấy.”
‘Chính Nghĩa’ Audrey và ‘Ma Thuật Sư’ Falls đều hít thở thật sâu. Cả hai phấn khích chờ đợi câu chuyện chắc chắn sẽ vô cùng kỳ diệu mà quý cô ‘Ẩn Sĩ’ sắp thuật lại.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]