“Không thể dòm ngó thần…”
Tiếng thì thầm của ‘Người Treo Ngược’ Alger đã dứt từ lâu, song vẫn vang vọng mãi trong tai tất cả mọi người, khiến họ giác ngộ được một sự thật:
Dù ngài ‘Kẻ Khờ’ thường có vẻ khiêm tốn và ít lên tiếng, gần như luôn đáp ứng mọi thỉnh cầu của các thành viên, mang cảm giác thiên về gần gũi ôn hòa, nhưng trước sau gì Thần vẫn luôn là thần linh, một vị thần linh không thể bị dòm ngó, một vị thần linh siêu việt ngự trên cao giữa hiện thực!
Trong vô thức, các thành viên Hội Tarot như ‘Chính Nghĩa’ Audrey, ‘Mặt Trăng’ Emlyn đã lập tức chấp nhận lời giải thích được biến đổi của ngài ‘Người Treo Ngược’, vờ quên đi câu gốc là “Không thể nhìn thẳng thần”. Bởi họ vẫn thỉnh thoảng nhìn về phía ngài ‘Kẻ Khờ’, đặt câu hỏi hoặc trưng cầu ý kiến, và dường như ngài ‘Kẻ Khờ’ cũng chẳng màng.
Đương nhiên chúng ta cũng không nhìn thẳng vào thần, vì còn màn sương xám ngăn cách mà… Thấy trạng thái ban nãy của quý cô ‘Ẩn Sĩ’ thì biết, ngài ‘Kẻ Khờ’ cũng vì muốn tốt cho chúng ta thôi… ‘Chính Nghĩa’ Audrey chầm chậm thở phào.
Ngay khoảnh khắc này, suy nghĩ trong đầu ‘Kẻ Khờ’ Klein lại là:
Ngài ‘Người Treo Ngược’ biết phối hợp ghê. Kế hoạch dự phòng của mình là thao túng ‘Thế Giới’ nói câu tương tự để thực hiện bước cuối cùng của hình phạt cơ…
Hắn vốn cảm thấy cho người giả ‘Thế Giới’ nói những thứ như “Không thể lừa gạt thần” hoặc “Không thể dòm ngó thần” thì khá đáng xấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-bi-chi-chu/1926361/quyen-3-chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.