Ting!
Đồng xu nhẹ nhàng nảy lên rồi rơi xuống, nằm gọn trong lòng bàn tay Klein.
Cúi đầu nhìn xem là mặt sấp hay ngửa, Klein quay gót lại, lẹ làng bước vào một con hẻm nhỏ yên tĩnh.
Gió biển vừa lạnh lẽo vừa thổi phần phật, tạo ra dòng đối lưu trong khu vực này, khiến áo khoác hắn tự động dựng lên, khiến mũ phớt của hắn suýt bay mất.
Đột nhiên, Klein dừng chân, xoay nửa người lại, trầm giọng:
"Ra đi."
Ánh mắt của hắn sắc bén, nhìn trừng trừng vào một cái bóng đứng trong góc.
Sau bốn năm giây im ắng, một bóng người mới đi ra từ trong nơi tối tăm, khẽ bật cười:
"Nhạy cảm thật."
Đó là một người đàn ông mặc áo măng tô đen, vẻ ngoài chừng ba mươi tuổi, lông mày màu vàng cháy, đôi mắt xanh nước biển rất sáng. Đường nét khuôn mặt không quá rõ ràng, tựa như chủng người tới từ vùng phía nam Intis, Lenburg và Segar.
Vừa nhìn thấy gã, trong đầu Klein liền lóe lên một hình ảnh.
Thời điểm bước vào quán bar Cá Chuồn Và Rượu, hắn đã chuyên nghiệp nhìn lướt qua một vòng, tìm xem có đối tượng nào cần phải chú ý không.
Đáp án vào lúc ấy là không có. Đối phương đã luôn ngồi uống rượu, quan sát trong niềm hiếu kỳ, không khác biệt gì so với những vị khách khác. Khuôn mặt cũng chẳng tính là nổi bật, nhưng chiếc áo măng tô đen đã để lại ấn tượng nhất định đối với Klein, khiến hắn nhận ra người theo đuôi mình chỉ trong nháy mắt.
"Ngươi muốn gì?" Vẫn duy trì thiết lập nhân vật, Klein hơi trùng lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-bi-chi-chu-q3-nha-lu-hanh/5075525/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.