Hoàng Thượng Chí không tin rằng tai chàng lại có thể nghe những câu nói ấy. Chàng càng không tin trên thế gian này lại có một người mẹ độc ác, không chút nhân tình như vậy. Có lẽ nào bà lại không nhận ra chàng là ai? Chàng cất tiếng khàn khàn nói nữa :
- Thưa Giáo chủ phu nhân! Bà có nhớ đứa con nít đã được Độc Long Thủ nuôi nấng...
Thái Hằng Nga Vương Thúy Anh mặt phấn biến đổi, không chờ cho Hoàng Thượng Chí nói dứt câu, đã bước tới dựng ngọc chưởng lẹ như chớp đánh tạt tới.
Hoàng Thượng Chí đứng trơ trơ ra đấy, thầm nghĩ :
- Mình đã nói đến như vậy có lý nào bà còn không hiểu. Có lẽ bà làm tai ngơ mặt điếc để cố giết mình...
Chàng mời nghĩ đến đấy thì một làn chưởng phong đã ép đến trước ngực chàng.
"Bùng" một tiếng, lẫn với tiếng la thảm thiết, toàn thân Hoàng Thượng Chí bắn tung ra ngoài một trượng. Một vòi máu trong miệng chàng phun ra, bắn vào vạt áo của Vương Thúy Anh, lốm đốm như in những đóa hoa đào.
Tiểu giáo chủ giật mình bước tới, nhìn vào mặt thân mâu, thấy nét mắt Vương Thúy Anh cau lại, hơi giận phừng phừng.
Hoàng Thượng Chí tuy bị một chưởng phong nhưng công lực chưa sút kém mấy. Chàng tức giận lồm cồm ngồi dậy, gượng gạo vung tay trả lại một đòn.
Một làn gió vút tới Vương Thúy Anh chỉ lảo đảo một tí, nhưng bà kịp thời tránh né, dùng ngón tay điềm lại. Hoàng Thượng Chí lúc này đã mất tinh thần, không còn biết đường tránh đỡ nữa nên liền bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-bao/54128/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.